‘…Chị Hồng chủ tiệm US Nails ở nhà 8 chợ Đồng Xuân, Berlin chỉ hỏi lại rằng làm từ thiện à, mình gật đầu. Chị bảo giảm nửa giá. Thế là mình mua tăng gấp đôi cho đúng số tiền dự định bỏ ra…’
Vụ dịch cúm đang xảy ra, phản ứng của Việt Nam thật sự là hơi tệ. Mình vốn là người cũng nhanh nhẹn với thị trường, nhưng chủ quan khi đọc những tin tức về dịch cúm. Một số người cho rằng dịch cúm này không có gì là ghê gớm, toàn do những người lắm chuyện đồn thổi , phóng đại cho to ra.
Đến khi mình quyết định mua một ít khẩu trang về cho nhà dùng, mới té ngửa ra nước Đức đã cháy hàng khẩu trang loại 3M-FFP3. Những người đi mua hàng cho mình đều là những người săn hàng rất thiện nghệ, họ có kỹ năng đàm phán, giao dịch với các hãng hay các cửa hàng rất tốt. Tuy nhiên họ đều mang về cho mình câu trả lời - hiện nay ở Đức không còn hàng, muốn có phải đợi ít nhất 10 ngày nữa. Những trang bán hàng trên mạng họ vẫn để hình ảnh, nhưng nếu đặt mua thì câu trả lời đều giống nhau.
Vậy ai đã mua số lượng khổng lồ khẩu trang 3M- FFP3 đấy?
Trên thị trường Việt Nam không thấy bán nhiều. Câu trả lời là người Trung Quốc họ đã mua sạch.
Họ bị dịch trước, họ mua sạch là điều dễ hiểu.
Nhưng giá như không có những bài viết của các nhà báo, các nhân vật nổi tiếng trên mạng xã hội Việt Nam nhận định rằng viruts Vũ Hán chẳng có gì đáng lo, thì có lẽ sẽ tốt hơn.
Đến giờ vẫn không hiểu sao họ nói vậy, họ được lệnh nói hay là họ thích nói thế?
Mình nghĩ họ thích nói thế đúng hơn, thích là người thông thái, hiểu biết, đi ngược với đám dân chúng mà họ bảo là bày đàn, trào lưu, nhận thức kém....
Làm người, nhất là có chút tiếng nói trong xã hội. Chuyện bệnh dịch biết rõ về chuyên môn thì nói, không thì thôi. Có người khi bệnh dịch đã rõ rồi, còn nói vớt khẩu trang, thuốc khử trùng chả ngăn được gì đâu. Dùng làm gì béo bọn con buôn. Báo chí đưa tin uống 25 lít nước một ngày khỏi bệnh, chịu khó làm tình sẽ khỏi bệnh.
Nhưng rồi khuyến cáo chính thức từ nhiều nơi, đều khuyên không đến nơi đông người, nên dùng khẩu trang, nước khử trùng. Nhiều nhà trường cũng rời ngày nghỉ học chậm lại để nghe ngóng dịch bệnh.
Khẩu trang lên giá ầm ầm.
Một bạn bán thuốc kêu gọi các nhà thuốc.
- Các nhà thuốc liên kết lại, đéo nhập khẩu trang bán nữa, đứa nào thích thì đi nhận từ thiện 2 cái một lần. Mọi việc đã có nhà nước lo. Mệt mỏi lắm rồi.
Rất nhiều người mắng bạn ấy là vô tâm. Thế nhưng cũng đến hơn nghìn người like ủng hộ bạn ấy.
Thực sự trong lúc như thế này, cảm giác của nhiều người sẽ rất bực bội. Người lợi dụng chuyện dịch bệnh, hàng khan để tăng giá là có, tâm lý kiếm tiền thời vụ mà. Một nét rất đặc trưng ở Việt Nam. Rồi người tiêu dùng hay cả người không dùng chửi người bán vô lương tâm, lợi dụng này nọ cũng nhiều. Có những người thực sự họ vì bức xúc, có những người thì sự đố kỵ trong lòng.
Mình bán chai thuốc xịt khử trùng, một người tên Nguyễn Lạc `Long vào còm, đưa hình ảnh chai thuốc và giá bán, mắng mình là loại chặt chém bất nhân. Mình hiểu anh ta đang bức xúc với nạn tăng giá, đầu cơ chứ không phải ý đồ gì với mình. Nên từ tốn đưa lại hình ảnh hàng của mình, hoá đơn mua hàng, mẫu mã. Anh Long sống ở Đức thì phải, anh nhận ra sự nhầm lẫn và xin lỗi mình. Mình cũng bảo không có chuyện gì đâu, vì mình biết anh ấy bức xúc chứ không phải có ý xấu gì.
Những người giúp việc buôn bán của mình thông báo giá ở chỗ kia bán ra cao hơn mình thế nọ, thế kia. Họ còn bảo thôi bán giá thế để giúp dân.
Mình bảo:
- Đm đừng nói chuyện xa vời, giúp dân cái đéo gì, giúp mình là chính. Thứ nhất mình bán mọi mặt hàng, giờ dịch bệnh mà không bán khẩu trang là một cái dở. Dở vì mặt hàng lúc khách người ta cần mình lại không có bán cho họ. Cái dở thứ hai là nếu như mình lợi dụng cơ hội tăng giá, như thế khách hàng quen họ nghĩ mình loại buôn bán bất nhân. Lần sau họ sẽ mất đi thiện chí mua những mặt hàng khác của mình. Mình là lưu manh, phải tính những cái lợi lâu dài, không nên tính loại thời vụ trước mắt. Chỉ sợ không có hàng mua được bán cho khách thôi, còn mua được bao nhiêu cộng chí phí tối thiểu vào và bán thế cho người ta. Rừng xanh còn lo gì thiếu củi đốt, không ăn lãi lần này thì ăn lãi ở cái khác mình bán về sau. Chỉ cần lần sau mình bán sản phẩm gì bằng giá thị trường, thì những người mua khẩu trang hay nước xịt trùng hôm nay, họ sẽ mua của mình chứ không hơi đâu đi mua chỗ khác, vì họ đã có sẵn thiện cảm với mình. Thế không phải là cái lợi lớn sao.
Mình viết đoạn này để chia sẽ với bạn Nguyễn Kim Dung chủ của stt gây tranh cãi và các nhà thuốc khác. Các bạn nên nhập hàng về bán cho dân, nhập giá sao công khai rõ, bán ra thế nào công khai rõ cho người ta khỏi oán trách. Người dân còn phải đến hiệu thuốc nhiều lần, không phải chỉ mua khẩu trang, thuốc khử trùng mà còn nhiều loại thuốc khác. Thể hiện sự tử tế lúc này là cách quảng cáo cho cửa hàng mình tốt nhất. Đây không phải cơ hội tốt để kiếm tiền, đây là cơ hội để quảng cáo cửa hàng mình tốt nhất trong mọi cơ hội. Chứ đừng nghĩ vì cơ hội nên kiếm tiền, đừng nghĩ bị người ta oán trách mà không nhập về bán nữa. Các bạn là chuyên nghiệp, bạn sẵn có những đầu mối nhập hàng, phương thức vận chuyển, phân phối , địa điểm, nhân lực...các bạn nên làm điều đáng phải làm trong lúc này.
Hôm nay mình rất ấm lòng, mình định tính nhân ngày sinh nhật lần thứ 48 của mình. Mình mua 4800 cái khẩu trang về phát miễn phí. Hôm qua đã gọi điện cho cửa hàng, thống nhất giá 9 euro 1 hộp. Trưa nay mình đến cửa hàng, nói mua về phát miễn phí cho mọi người trong nước, chỉ có thể để em giá nào để động viên em, chứ em không dám mặc cả, lúc này có hàng là tốt lắm rồi.
Chị Hồng chủ tiệm US Nails ở nhà 8 chợ Đồng Xuân, Berlin chỉ hỏi lại rằng làm từ thiện à, mình gật đầu. Chị bảo giảm nửa giá. Thế là mình mua tăng gấp đôi cho đúng số tiền dự định bỏ ra.
Chưa hết, có mấy người ngỏ ý muốn góp chút để mình mua thêm khẩu trang gửi về phát miễn phí, họ nói còn nhiều dân nghèo không có tiền mua khẩu trang.
Mai mình sẽ lại ra chỗ chị Hồng mua thêm, hy vọng có hàng để mua thêm vài chục nghìn cái nữa. Cơn dịch bệnh này không biết sẽ đến đâu, còn bụi mịn nữa. Khẩu trang chẳng bao giờ thừa trong những đất nước đang công nghiệp hoá bằng nghị quyết như Trung Quốc, Việt Nam.
Người Buôn Gió
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire