TRUNG TÂM HUẤN LUYỆN QUỐC GIA VẠN KIẾP VÀ GIỜ "THỨ 25" CỦA TÔI. * Nguyễn Vân Xuyên


Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Vạn Kiếp ( TTHL/QG/VK & KBC. 4432 ), được thành lập ngày 16 tháng 2 năm 1962, trực thuộc Tổng Cục Quân Huấn Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa là một Trung Tâm Huấn Luyện cấp Quốc Gia của Vùng 3 Chiến Thuật và đồn trú tại tỉnh lỵ Phước Tuy (Bà-Rịa cũ),
cũng như các TTHL/QG của các vùng chiến thuật khác như: TTHL/QG/Đống Đa (ở Huế) thuộc Vùng 1 Chiến Thuật, TTHL/QG/Lam Sơn ở Dục Mỹ, Ninh Hòa, Khánh Hòa (Nha Trang) thuộc Vùng 2 Chiến Thuật, và TTHL/QG/Chi Lăng ở tỉnh lỵ Châu Đốc, gần núi Thất Sơn, nên còn gọi là TTHL/ Thất Sơn thuộc Vùng 4 Chiến Thuật.
Vị Chỉ Huy Trưởng đầu tiên của TTHL/QG/Vạn Kiếp là Trung Tá Vĩnh Lộc. Và Trưởng Ban Truyền Tin đầu tiên là Thiếu Úy Lưu Văn Ngọc.
Trong cuộc Chính Biến ngày 1 tháng 11 năm 1963, Trung Tá Vĩnh Lộc, Chiến Đoàn Trưởng Chiến Đoàn Vạn Kiếp ( có thiếu úy Lưu Văn Ngọc đi theo ), kéo quân từ tỉnh lỵ  Phước Tuy về thủ đô Sài-Gòn tham gia và ngày 2.11.1963, Trung Tá Vĩnh Lộc được vinh thăng Đại Tá và Thiếu Úy Lưu Văn Ngọc được vinh thăng Trung Úy.
* Trung Tướng Vĩnh Lộc

Năm 1975, Trung Tướng Vĩnh Lộc đang đảm nhiệm chức vụ Chỉ Huy Trưởng trường Cao Đẳng Quốc Phòng VNCH.
Ngày 29 tháng 4 năm 1975 ( lúc 10 giờ 05 phút sáng ), Trung Tướng Vĩnh Lộc được Tổng Thống VNCH Dương Văn Minh đề cử đảm nhiệm chức vụ Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa ( QL/VNCH )  thay thế Trung Tướng Đồng Văn Khuyên, Tham Mưu Trưởng Liên Quân kiêm Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận Bộ TTM/QLVNCH đang Xử Lý Thường Vụ chức vụ Tổng Tham Mưu Trưởng QL/VNCH.
* Trung Tướng Trần Văn Trung

Vào ngày 30 tháng 4 năm 1975 tại thủ đô Sài-Gòn, cách đây hơn 45 năm, Trung Tướng Trần Văn Trung, Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị Bộ TTM/QLVNCH, đã nói với Tôi như sau ( nguyên văn ) : " Buổi sáng ngày 30.4.1975, sau khi Tổng Thống Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng Cộng Sản, lúc bấy giờ Trung Tướng Vĩnh Lộc và Tôi, chúng tôi vẫn còn đang có mặt tại Bộ Tổng Tham Mưu. Tôi hỏi Trung Tướng Vĩnh Lộc, bây giờ mình tính sao đây anh ? Trung Tướng Vĩnh Lộc nói : mình ra Sài-Gòn rồi ra Bến Bạch Đằng. Rồi tất cả mọi người lên xe đi, đoàn xe của Trung Tướng Vĩnh Lộc có khoảng 4, 5 chiếc, còn Tôi chỉ có một mình, xe có một tài xế lái, tôi chạy theo đoàn xe của Trung Tướng Vĩnh Lộc. Tình hình Sài-Gòn lúc bấy giờ dân chúng rất lộn xộn, đường sá lưu thông rất trở ngại, khó khăn. Khi đoàn xe vào trung tâm Sài-Gòn thì đoàn xe của Trung Tướng Vĩnh Lộc có dừng lại một lúc tại một đường phố để cho một số người nhà của Trung Tướng Vĩnh Lộc ra xe để cùng đi. Lưu thông rất khó khăn, nhưng cuối cùng tất cả mọi người cũng đến được Bến Bạch Đằng. Tại Bến Bạch Đằng, Trung Tướng Vĩnh Lộc cùng một số người của ông và Tôi xuống một chiếc ghe rồi khởi hành ra sông, ra biển, lúc đó là khoảng 12 giờ trưa ngày 30.4.1975. Trên đường chúng tôi đi, lúc còn ở sông, thì phía ngược chiều có rất nhiều ghe, thuyền trên có đông người đang di chuyển vào Sài-Gòn. Khi ra tới cửa biển thì chúng tôi may mắn gặp được một chiếc tàu Hải Quân của mình, trên tàu Tôi thấy có khoảng 100 người. Tàu nầy họ cho tất cả chúng tôi lên và tiếp tục di chuyển, nhưng được một lúc thì chiếc tàu nầy gặp trở ngại, bị hư một máy, tàu có 2 máy, một số anh em Hải Quân cố gắng sửa chữa nhưng không được... nhưng quyết định cứ tiếp tục đi ... và một lúc sau thì gặp được một chiếc hạm Hải Quân to do một Trung Tá Hải Quân chỉ huy mà Tôi còn nhớ tên là Thường. Họ cho tất cả hơn 100 người của chúng tôi lên chiếc hạm lớn nầy và từ đó được coi như an toàn và tiếp tục đi... "
* Thiếu Úy Nguyễn Vân Xuyên, Sư Đoàn 18 Bộ Binh.

Tôi ( Nguyễn Vân Xuyên ) xin phép được nhấn mạnh và thưa rằng : " Trung Tướng Trần Văn Trung, hiện đang sống định cư tại Pháp, nhà số 42 Rue Boucicaut  92260  Fontenay aux Roses. France. Trung Tướng Trung sinh năm 1926, nhưng trí óc và trí nhớ của ông vẫn còn rất minh mẫn, sáng suốt ... thể lực sức khỏe của ông vẫn còn tốt lành, chỉ có một ít trở ngại về tầm nhìn xa, gần vì tuổi tác. Cá nhân Tôi và một số anh em Cựu Quân Nhân QL/VNCH đang sống định cư tại Pháp cũng thường xuyên liên lạc và đến thăm ông. Và riêng đối với gia đình của chúng tôi, ông cũng có nhiều lần đến nói chuyện, dùng cơm với chúng tôi và với một số anh em Quân Nhân QL/VNCH tại tư gia của chúng tôi."

Năm 1975, trung tá Lưu Văn Ngọc, mà năm 1963 ông là Trung Úy Trưởng Ban Truyền Tin đầu tiên của TTHL/QG/Vạn Kiếp, trung tá Ngọc phục vụ tại Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 2, Quân Khu 2 ... và ngày 18 tháng 3 năm 1975, trong cuộc Triệt Thoái Cao Nguyên của QĐ.2 & QK.2 trên Liên Tỉnh Lộ 7B Pleiku-Phú Bổn-Phú Yên, ông đã chết, mất xác vì đạn pháo kích của Cộng Quân. Trung Tá Ngọc bị thương nặng, rồi tử thương và xác bị bỏ lại ( những người quân nhân ngành Truyền Tin dưới quyền ông, cùng di tản với ông, còn sống sót, trở về kể lại cho gia đình ông, cho các bạn bè và các đồng đội, và Tôi cũng biết được tin tức nầy qua các quân nhân của ngành truyền tin ).
Vị Chỉ Huy Trưởng cuối cùng ( tính đến ngày 30.4.1975 ) là Đại Tá Nguyễn Bá Thịnh , tốt nghiệp khóa 9 Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam ( Võ Bị Đà-Lạt ). Ông đã từng là Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 52 BB, Sư Đoàn 18 Bộ Binh , rồi Tham Mưu Trưởng trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.
Tôi, Nguyễn Vân Xuyên, với cấp bậc Đại Úy là Trưởng Ban Truyền Tin cuối cùng của TTHL/QG/Vạn Kiếp. Tôi tốt nghiệp khóa 26 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, ra trường ngày 8.6.1968, phục vụ tại Tiểu Đoàn 3 ( KBC.4020 ) , Trung Đoàn 48BB, Sư Đoàn 18BB, với các chức vụ Trung Đội Trưởng, Đại Đội Phó, Đại Đội Trưởng ... và đầu năm 1972 được thuyên chuyển về TTHL/QG/Vạn Kiếp sau khi thụ huấn khóa Sĩ Quan Truyền Tin Lục Quân 7 tại Trường Truyền Tin QL/VNCH tại Thị Xã Vũng Tàu
* Chuẳn Úy Nguyễn Vân Xuyên và Binh 1 Bùi Duy Ấn. ( Sư Đoàn 18 Bộ Binh ).

Ngày 1 tháng 4 năm 1975, tôi cùng vợ tôi về quận Bến Cát tỉnh Bình Dương thăm cha mẹ và các em của tôi.
Trên đường trở về, chúng tôi ghé qua quận Phú Hòa ( tỉnh Bình Dương ) thăm thiếu tá Châu Xuân Lộc, quận trưởng kiêm chi khu trưởng chi khu Phú Hòa thuộc tiểu khu Bình Dương. Ông Lộc là người cậu ruột thứ 10 ( thứ út ) của vợ tôi. Bà nhạc gia của tôi thứ 7 trong gia đình và tên là Châu Thị Huệ ... quê ngoại của vợ tôi là người gốc ở Phan Thiết.

Trong lúc bà Lộc nói chuyện với vợ tôi ở nhà riêng nằm phía sau văn phòng hành chánh quận lỵ thì tại văn phòng quận, tôi ngồi uống cà phê và nói chuyện với ông Lộc. Ông Lộc hỏi tôi : " Bữa nay Xuyên và Châu đi đâu mà có dịp ghé thăm cậu, mợ đây ? ". Tôi trả lời ông Lộc : " Dạ, tụi cháu về Bến Cát thăm gia đình ".
Nghe tôi nhắc đến hai chữ Bến Cát, ông Lộc hỏi tôi : " Xuyên này, Xuyên là dân gốc Bến Cát, Xuyên có muốn về làm quận trưởng Bến Cát không ? ".
Tôi rất ngạc nhiên khi nghe ông Lộc hỏi tôi điều nầy. Suy nghĩ một chút rồi tôi trả lời : " Dạ, gốc Bến Cát, cháu cũng muốn về Bến Cát, nhưng chắc không có phần của cháu đâu cậu ... làm quận trưởng có nhiều điều tế nhị và nhiều điều kiện ràng buộc lắm, cháu không dám nghĩ tới ".

Ông Lộc lại nói : " Cậu với đại tá Của, tỉnh trưởng Bình Dương là dân gốc sư đoàn 5 với tướng Thuần, cũng rất thân thiết với nhau và cùng ê-kíp làm việc, để có dịp cậu thử giới thiệu Xuyên coi xem sao, cứ hi vọng đi, có mất mát gì đâu ".
Tôi im lặng không trả lời ông Lộc. Chắc có lẽ thấy tôi không có vẻ mặn mà lắm về vấn đề nầy nên ông Lộc nói lảng sang chuyện khác.
Lúc chia tay ông bà Lộc, vợ tôi ra xe trước ngồi chờ, tôi bắt tay từ giã ông Lộc, ông Lộc nói : " Xuyên, vụ Bến Cát, I will do my best ".
* Trung Úy Nguyễn Vân Xuyên, Tiểu Đoàn 3, Trung Đoàn 48, Sư Đoàn 18 Bộ Binh.

Vào trung tâm của tỉnh lỵ Bình Dương, chúng tôi ghé thăm một người thầy dạy học của tôi trước đây là thầy Nguyễn Văn An. Thầy An là cựu chủ tịch Hội Đồng Tỉnh của tỉnh Bình Dương.
Gặp mặt tôi thầy An rất vui. Sau một vài câu hỏi thăm về gia đình và đời lính hiện nay của tôi, thầy An đột ngột hỏi tôi : " À này Xuyên, con quê quán ở Bến Cát, sao không về làm quận trưởng cho bà con mình ở trên đó được nhờ, con có muốn làm quận trưởng Bến Cát không, thầy sẽ giới thiệu cho con ? ".

Vừa mới nghe ông Lộc hỏi tôi vụ nầy ở quận Phú Hòa, giờ lại nghe thầy An hỏi, tôi im lặng một lúc rồi trả lời : " Thưa thầy, chắc không được đâu thầy, không có chỗ cho con đâu thầy ".
Thầy An chặn lời tôi và nói : " Sao không, để thầy giới thiệu con với đại tá Của, tỉnh trưởng Bình Dương. Thầy và đại tá Của là chỗ thân tình và làm việc lâu năm với nhau khi thầy còn ở trong Hội Đồng Tỉnh. Thầy sẽ giới thiệu thêm cho con với ông Lê Công Chất, bộ trưởng nội vụ hiện nay cũng là chỗ quen biết thân tình với thầy ... ông Chất có thời gian làm phó tỉnh trưởng hành chánh của tỉnh Bình Dương mình ".

Thấy thầy An có vẻ tận tình trong vấn đề nầy, tôi nói : " Thưa thầy, thầy thương con, thầy muốn giới thiệu, giúp đỡ cho con, con xin cám ơn thầy, nhưng con nghĩ có lẽ không nên, thưa thầy, vì con mà thầy phải nhờ đến nhiều người quá, nhất là mấy ông quá lớn, con thấy sợ và lo ngại quá ".
Một lần nữa thầy An chặn lời tôi và nói : " Xuyên, con không được cãi lời thầy, thầy muốn con về Bến Cát, thầy sẽ giới thiệu và lo cho con việc nầy trong thời gian sớm nhất ".
* Từ phải sang trái: Thiếu Tá Nguyễn Xuân Thường, Xuyên, Chuẩn Úy Ngô Văn Lương, Trung Úy Tăng Hữu Phước. ( Tiểu Đoàn 3, Trung Đoàn 48, Sư Đoàn 18 Bộ Binh ).

Vào khoảng 12 giờ 15 ngày 21 tháng 4 năm 1975, thượng sĩ Phạm Văn Hưng, hạ sĩ quan điều hành của Ban Truyền Tin trình với tôi : " Thưa đại úy, thằng Ngọt cho biết có nhận công điện báo đại úy đi làm quận trưởng quận Bến Cát ở tỉnh Bình Dương kể từ ngày 23 tháng 4 tới đây, tôi phải trình ngay với đại tá chỉ huy trưởng. Tình hình đang gay go lộn xộn quá, tôi nghĩ đại tá sẽ xin giữ đại úy lại, đại úy mà đi trong lúc nầy thì kẹt cho Ban Truyền Tin quá. Tôi xin thông báo riêng cho đại úy biết ... giờ tôi lên trình cho đại tá ngay ... ".
Tôi nói với thượng sĩ Hưng : " Anh cứ trình gấp cho đại tá biết và chờ sự quyết định của ông. Thú thực với anh, trong lúc nầy tôi cũng không muốn đi đâu hết, ở đây mình đã quen hết mọi việc rồi ... đến chỗ lạ không biết sẽ ra sao ... Thôi, anh đi trình công điện cho đại tá đi ".
Tôi đến trình diện đại tá chỉ huy trưởng vào lúc 19 giờ ngày 21 tháng 4 năm 1975 tại Trung Tâm Hành Quân của đơn vị.
Đại tá Thịnh, chỉ huy trưởng nói với tôi : " Đại úy là Trưởng Ban Truyền Tin của đơn vị, chắc đại úy đã biết công điện bổ nhiệm đại úy đi làm quận trưởng ở tỉnh Bình Dương rồi, tôi không cần nhắc lại việc nầy. Sư đoàn 18 đã rút khỏi Long Khánh, cộng quân đang đánh tới Xà-Bang, Bình Giã, Ngãi Giao ... ở đây, nay mai, chiến trận sẽ bùng nổ lớn, tôi và đơn vị cần sự có mặt của đại úy, tôi xin giữ đại úy lại vì nhu cầu công vụ. Chút nữa tôi sẽ trình thẳng với trung tướng Nguyễn Bảo Trị ở Bộ Tổng Tham Mưu và sẽ thông báo cho Quân Đoàn 3, Quân Khu 3 ".

Đại tá Thịnh nói đến đây ông ngừng nói và chờ phản ứng của tôi. Tôi im lặng không nói gì và ông nói tiếp : " Khi nào tình hình chiến trận thực sự lắng dịu, tôi sẽ để cho đại úy đi nhận nhiệm vụ mới. Bây giờ, đại úy có thể trở về đơn vị và lo mọi việc cho đơn vị của mình ".
Tôi chào đại tá Thịnh và nói : " Xin tuân lệnh đại tá ".
Lúc 10 giờ sáng ngày 23 tháng 4 năm 1975, thiếu úy Trần Chiếm Sở, phụ tá trưởng ban truyền tin, vào phòng làm việc của tôi, ngồi vào ghế trước mặt tôi và nói : " Anh Xuyên, theo lệnh trên, tiểu đoàn 342 địa phương quân của tiểu khu Long Khánh đang thụ huấn bổ túc ở trung tâm mình, tăng cường cho mình 2 tiểu đội, 22 thằng, có 2 thằng hạ sĩ quan chỉ huy, tụi nó đang tập hợp ở bên hông nhà, chờ lệnh của mình, bây giờ mình tính sao về đám nầy ? "

Giữa tôi và thiếu úy Sở, khi chỉ có riêng 2 người thì Sở gọi tôi bằng anh và xưng tôi, còn tôi thì gọi Sở bằng mầy và xưng là tao. Khi có đông người và trong các buổi họp công tác thì gọi nhau theo lễ nghi quân cách.
Tôi nói với thiếu úy Sở : " Sở này, vụ mấy thằng địa phương quân, tao sẽ bàn với mầy sau. Bây giờ, mầy lo ngay mấy chuyện quan trọng sau đây : đại tá Thịnh sợ những ngày sắp tới, Việt Cộng sẽ pháo kích và tấn công vào trung tâm của mình, mà khi pháo kích thì các hệ thống điện thoại liên lạc có thể bị gián đoạn, cho nên phải thiết lập ngay hệ thống vô tuyến máy C.25 cho các chỗ trọng yếu. Mình phải cấp ngay 5 máy C.25 cho liên đoàn khóa sinh, 3 máy cho đại đội an ninh xạ trường, 2 máy cho khoa vũ khí và khu súng cối của đại úy Tống Văn Bích, 2 máy cho bệnh xá, 1 máy cho trại gia binh, 1 máy cho phòng an ninh, 1 máy cho phòng tiếp liệu, 1 máy cho đại đội công vụ, 1 máy cho ban quân nhu. Các nơi nầy cử người đến Ban Truyền Tin để thượng sĩ Hưng hướng dẫn cấp tốc về cách xử dụng máy. Đại tá Thịnh là dân gốc tác chiến, ông tăng cường thêm cho mình mấy thằng địa phương quân là đúng và tốt thôi ... Tao với mầy cũng là dân tác chiến, đã có ít, nhiều kinh nghiệm ... tao thì đúng rồi, còn mầy, ra trường, đánh giặc chưa đầy 2 năm, lên lon thiếu úy là đã lo lót, chạy chọt về đây để " núp bóng mai bạc và chạy trốn tử thần " rồi. Mầy dưới quyền tao, nếu gặp nguy khốn, bỏ chạy trước là tao sẽ bắn mầy rồi tao tự sát trước khi việt cộng tràn ngập và chiếm đóng vị trí phòng thủ của mình ... Thôi, đùa chút cho vui, đi lo việc tao giao và ra biểu 2 thằng hạ sĩ quan địa phương quân vô trình diện tao cho tao biết mặt ... "

Hai người hạ sĩ quan của địa phương quân thuộc tiểu khu Long Khánh với nón sắt, súng đạn, chỉnh tề đứng trước mặt tôi trong tư thế nghiêm, chào tay và nói :
- Trung sĩ Nguyễn Văn Tiến, tiểu đoàn 342 ĐPQ, trình diện đại úy và chờ lệnh.
- Trung sĩ Trần Văn Tấn, tiểu đoàn 342 ĐPQ, trình diện đại úy và chờ lệnh.
Tôi đứng dậy, chào tay rồi bắt tay 2 người và nói : " Thôi được rồi, cho 2 anh thao diễn nghỉ. Kể từ giờ phút nầy 2 anh và các quân nhân thuộc quyền coi như được đặt dưới quyền chỉ huy trực tiếp của tôi và thiếu úy Sở. Thiếu úy Sở sẽ cho 2 anh biết chi tiết những gì cần phải làm. Hai anh ở Long Khánh có biết quán ăn Ba Tiều, động Bà Sáu Tấm và em Lan Tóc Dài, em Thủy Răng Khểnh không ? ".
* Đại Úy Nguyễn Vân Xuyên, Trưởng Ban Truyền Tin TTHL/QG/Vạn Kiếp &.KBC.4432.

Nghe tôi hỏi như vậy, trung sĩ Tấn có vẻ ngạc nhiên, vừa cười vừa trả lời : " Trời ơi, thưa đại úy, đại úy ở đây mà sao đại úy biết Động Bà Sáu Tấm và 2 em nầy ? ".
Tôi cười và nói : " Trước đây, tôi là dân sư đoàn 18 BB ở Long Khánh. Ở Long Khánh mà không biết Bà Sáu Tấm là thiếu sót lắm đó nhe hai bạn. Hiện tại, tôi không có nhiều thì giờ, tôi cần gặp để biết mặt hai anh. Mọi việc sẽ có thiếu úy Sở lo. Bây giờ hai anh ra kiểm soát lại anh em và chờ lệnh của thiếu úy Sở. Thôi, cám ơn hai anh ".

Ngày 26 tháng 4 năm 1975 : Trong lãnh thổ của tiểu khu Phước Tuy đang xảy ra những trận đánh ác liệt, nặng nề nhất là chi khu Đức Thạnh, vì sư đoàn 18 BB đã triệt thoái khỏi Long Khánh. Những lực lượng chính quy của Cộng Sản Bắc Việt đã từ Long Khánh tràn qua Phước Tuy.
Các chi khu còn lại như Xuyên Mộc, Đất Đỏ, Long Điền và ngay cả chi khu Long Lễ, cũng đã bắt đầu xảy ra những trận đánh lớn. Những tiểu đoàn ĐPQ của tiểu khu Phước Tuy đã anh dũng chống lại và ngăn chặn được những cuộc tấn công cấp tiểu đoàn của Cộng Quân

Trung đoàn 56 BB ( thuộc sư đoàn 3 BB ), dưới quyền chỉ huy của đại tá Nguyễn Văn Hướng, đơn vị nầy có nhiệm vụ yểm trợ hành quân lãnh thổ cho tiểu khu Phước Tuy và Trung Tâm HL Vạn Kiếp của chúng tôi. Đại tá Hướng ra lệnh dời Bộ Chỉ Huy của trung đoàn từ khu vực Chu Hải ( nằm trên quốc lộ 15 ) về Long Toàn và rải quân thực hiện an ninh từ Long Toàn xuống đến Long Hải, Lò Vôi, Phước Tỉnh và kéo dài đến khu vực Nước Ngọt.

Vào lúc 15 giờ 30 ngày 26.4.1975, tại TTHL/QG/Vạn Kiếp, có một buổi họp đặc biệt dưới quyền chủ tọa của đại tá chỉ huy trưởng. Mục đích chính của buổi họp là để nghe thiếu tá Nguyễn Ngọc Mai, trưởng phòng nghiên cứu kế hoạch kiêm chỉ huy trưởng của Trung Tâm Hành Quân thuyết trình về tình hình quân sự trong phạm vi tỉnh Phước Tuy và sự phối hợp yểm trợ hành quân giữa các đơn vị quân sự đồn trú trên lãnh thổ Phước Tuy. Đồng thời, nhận những chỉ thị cần thiết của đại tá chỉ huy trưởng ... và cuộc họp được rút gọn trong vòng nửa tiếng đồng hồ vì hiện tại Cộng Quân đang có những cuộc pháo kích lẻ tẻ vào lãnh thổ của tiểu khu Phước Tuy.

Trước khi buổi họp bắt đầu, đại tá CHT ra lệnh là sau buổi họp, tôi gặp riêng ông để nhận một lệnh đặc biệt của ông.
Buổi họp được tuyên bố chấm dứt, mọi người lần lượt rời khỏi phòng họp để trở về đơn vị, phòng sở của mình. Tôi ở lại gặp riêng đại tá CHT. Đại tá Thịnh nói với tôi : " Đại tá Phạm Ngọc Lân đã thay thế trung tá Huỳnh Bửu Sơn làm Tỉnh Trưởng kiêm Tiểu Khu Trưởng Phước Tuy khoảng một tuần lễ nay và đại tá Lân có liên lạc với tôi. Chút nữa, đại úy thực hiện ngay cho tôi một hệ thống liên lạc vô tuyến đặc biệt giữa tôi, đại tá Lân và đại tá Hướng của trung đoàn 56 BB. Đại úy thiết lập ám danh và tần số riêng giữa ba người để khi cần thiết chúng tôi sẽ liên lạc hàng ngang với nhau ".

Đại tá Thịnh vừa nói đến đó thì có những đạn trái pháo của Cộng Quân bắn ngay vào TTHL/Vạn Kiếp và liên tục sau đó, những trái đạn pháo tiếp tục bắn vào trung tâm ... và cũng bắt đầu bắn vào lãnh thổ Phước Tuy. Đại tá Thịnh nói ngay với tôi : " Thôi, đại úy về đơn vị đi và liên lạc xuyên với tôi và thiếu tá Mai ở trung tâm hành quân ".

Suốt đêm 26.4.1975, Cộng Quân mở những cuộc tấn công vào các đơn vị quân sự của lãnh thổ Phước Tuy và đặc biệt là trung đoàn 56 BB, tiểu đoàn 342 ĐPQ/TK/Long Khánh, đại đội An Ninh Xạ Trường là những đơn vị chính có nhiệm vụ bảo vệ TTHL/Vạn Kiếp đang chạm địch rất nặng nề. Song song với những cuộc tấn công quân sự, Cộng Quân còn mở những trận địa pháo gần như liên tục vào lãnh thổ Phước Tuy và trong đó có TTHL/Vạn Kiếp của chúng tôi.

Ngày 27 tháng 4 năm 1975 : Trên vòm trời của Phước Tuy đã có sự xuất hiện của phi cơ quan sát và chiến đấu cho nên các cuộc pháo kích của Cộng Quân tương đối ít và thưa thớt hơn. Nhưng những cuộc chạm súng và tấn công của Cộng Quân vẫn còn tiếp diễn.
Suốt đêm, hứng chịu các cuộc pháo kích của Cộng Quân cho nên hệ thống liên lạc hữu tuyến ( điện thoại ) của trung tâm gần như bị tê liệt, may mắn là từ Tổng Đài Truyền Tin và từ Trung Tâm Hành Quân còn liên lạc được với Liên Đoàn Khóa Sinh, Bệnh Xá, Ban Quân Xa, Trại Gia Binh, Phòng Tiếp Liệu, và đặc biệt quan trọng là còn liên lạc được Khoa Vũ Khí và Khu Súng Cối ( coi như Pháo Binh của đơn vị ) của đại úy Tống Văn Bích ... và Khu Súng Cối đã bắn yểm trợ tối đa cho các đơn vị phòng thủ vòng đai gần của trung tâm

Khoảng 7 giờ sáng ngày 27.4.1975, đại tá Thịnh gọi điện thoại bảo tôi lên ngay Trung Tâm Hành Quân gặp ông và thiếu tá Mai, giao quyền chỉ huy Ban Truyền Tin lại cho thiếu úy Sở.
Trước khi lên TTHQ, tôi ra lệnh cho Sở : " Sở nầy, tao thấy tình hình nầy coi bộ không ổn rồi, mầy ra lệnh cho Ban Truyền Tin trong tình trạng báo động, ứng chiến 100 phần 100, có thể phải di tản, Tổng Đài Truyền Tin chỉ để một mình thằng Tình thôi vì hệ thống hữu tuyến coi như tiêu rồi, bảo trung sĩ Xuân và trung sĩ Khôn, mỗi người mang ngay một máy C.25, lấy theo ăng-ten cần câu, 2 máy C.25 của đám ĐPQ cũng phải mang theo ăng-ten cần câu, biểu thằng Nhận, thằng Xiếu đậu xe ngay trước Ban Truyền Tin và cho xăng đầy bình, 3 thằng ôn-dịch của tao đều phải mang M.16 và lựu đạn, kể cả mầy cũng mang thêm M.16 và mầy phải chuẩn bị ngay một số chất nổ và lựu đạn tại chỗ... tao lên TTHQ, có gì đặc biệt, tao sẽ trở về ngay ... mằy đi lo đi  ".
* Từ phải sang trái: Th /Úy Vũ Huy Quý, Trung Úy Nguyễn Mạnh Tông, Chuẩn Úy Nguyễn Vân Xuyên, Chuẩn Úy Trần Văn Phương. (Đại Đội 3, Tiểu Đoàn 3,KBC.4020, Trung Đoàn 48, Sư Đoàn 18 Bộ Binh)

Tại Trung Tâm Hành Quân, tôi kiểm soát lại hệ thống liên lạc của trung tâm với tiểu khu Phước Tuy, với Trung Đoàn 56 BB, với tiểu đoàn 342 ĐPQ, với Đại Đội An Ninh Xạ Trường, với toán quân bảo vệ Trại Gia Binh, với Liên Đoàn Khóa Sinh, với Khu Súng Cối ... tất cả các mạch liên lạc vô tuyến vẫn còn tốt, nhưng các cuộc chạm súng vẫn còn tiếp diễn.

Vào khoảng 7 giờ 30, Đại Đội An Ninh Xạ Trường của thiếu tá An báo cáo : " Các toán tiền đồn chạm địch nặng phải rút về vị trí đóng quân của đại đội ... Việt Cộng bám theo rồi tấn công mạnh vào vị trí đóng quân của đại đội, có nhiều đợt xung phong của địch và bị đẩy lui ... nhưng sau đó địch lại tấn công và bị đẩy lui ... thiếu tá An cho biết địch quân đang áp dụng chiến thuật Xa Luân Chiến, ông e sợ với đà nầy, đại đội sẽ không chịu nổi những cuộc tấn công sắp tới của địch và ông xin được rút lui và xin quyết định của đại tá CHT ".

Đại tá Thịnh nói chuyện trực tiếp với thiếu tá An qua máy truyền tin và ra lệnh : " Thiếu tá An xem tình hình tại chỗ và tự quyết định chiến trường, trong trường hợp rút lui thì điểm tập trung 1 là Khu Mưu Sinh và điểm tập trung 2 là Long Hải ".
     Trung Tâm Hành Quân ra lệnh cho Khu Súng Cối của đại úy  Bích, bắn súng cối tối đa để yểm trợ cho Đại Đội An Ninh Xạ Trường.

Liền sau đó, tiểu đoàn 342 ĐPQ báo cáo : " Toàn bộ đơn vị đang chạm địch nặng ở khu Xóm Cát, ấp Nguyễn Bỉnh Khiêm, ấp Thủ Lựu, ấp Xóm Bào ". Đây là những khu vực thuộc vòng đai gần của trung tâm.
Đại tá Thịnh ra lệnh : " Tiểu đoàn 342 ĐPQ cho ngay một đại đội cấp tốc rút quân về Khu Mưu Sinh và thiết lập ngay vòng đai an ninh để bảo vệ Khu Mưu Sinh vì đây sẽ là điểm tập trung quân đầu tiên khi các đơn vị được lệnh di tản ".

Tiểu đoàn 342 ĐPQ lại báo cáo : " Cộng Quân đang xung phong tấn công vào các tuyến quân và bị đẩy lui ... nhưng lại có ngay các đợt xung phong tiếp theo ... sợ tuyến quân sẽ bị tràn ngập và sẽ bị chiếm nên xin lui quân về phía sau sát vào hàng rào cuối cùng của trung tâm vì địch quân quá đông ".

Đại tá Thịnh ra lệnh : " Tiểu đoàn 342 ĐPQ tùy theo tình hình tại chỗ và tự quyết định chiến trường ... điểm tập trung 1 là Khu Mưu Sinh và điểm tập trung 2 là Long Hải ". Đồng thời, TTHQ ra lệnh cho Khu Súng Cối của đại úy Bích bắn yểm trợ tối đa cho tiểu đoàn 342 ĐPQ khi đơn vị nầy rút quân.

Lúc bấy giờ là 8 giờ 30 phút sáng ngày 27.4.1975, đại tá Thịnh nói với thiếu tá Mai và tôi : " Với tình trạng nầy chắc mình phải di tản, rời khỏi trung tâm, vì Cộng Quân sẽ vào sát hàng rào vòng đai mà các tuyến quân phòng thủ bảo vệ đã bị vỡ và bị chọc thủng ... chúng ta có nửa giờ để chuẩn bị di tản, thiếu tá Mai ra lệnh cho các đơn vị vòng ngoài, đại úy Xuyên ra lệnh cho các đơn vị vòng trong, đại úy Xuyên trở về Ban Truyền Tin và sẽ gặp lại tôi ở Khu Mưu Sinh ".

Tại Ban Truyền Tin, tôi nói với thiếu úy Sở : " Sở, vòng đai phòng thủ gần đã bị Việt Cộng tràn ngập, sẽ vỡ và sẽ bị chọc thủng, Việt Cộng sẽ vào tới hàng rào phòng thủ cuối cùng, mình sẽ di tản khỏi trung tâm, chỉ có nửa giờ để chuẩn bị thôi, mầy gọi ngay 3 thằng đệ tử thân tín vào gặp tao với mầy ngay rồi tao sẽ cho biết kế hoạch di tản ".

Tôi nói với 3 thằng đệ tử thân tín của tôi ( Tánh, Tình, Tốt ) : " 3 thằng tụi bây nghe rõ lệnh của tao đây, đơn vị sẽ di tản, ngay bây giờ, 3 thằng tụi bây, đến Phòng Tài Chính, bắn nát mấy ổ khóa của các tủ sắt đựng tiền, mỗi thằng lấy một ba-lô tiền. Tao nhấn mạnh là chỉ một ba-lô mà thôi , không được tham lam lấy cho cố, nhét vào túi quần, túi áo, rơi rớt ra ngoài phiền lắm ..."
Thằng Tốt, ấp a, ấp úng hỏi : " Thưa ...thưa...đại úy, nếu có ai hỏi, đây là lệnh của ai và ngăn không cho lấy thì tụi em làm sao ? ".
Tôi tức giận, vừa nạt vừa chửi thề ( xin lỗi !!! ) : " Đ... mẹ, con c... mình sẽ đi khỏi trung tâm, để tiền cho Việt Cộng nó vô nó lấy nó xài hả, bảo lệnh của đại úy Xuyên, thằng nào ngăn cản, bắn bỏ cho tao ...đ... mẹ, đi ngay đi, trễ rồi, xong thì phải về ngay ".

Tôi nói với thiếu úy Sở : " Sở, đây là kế hoạch di tản : mầy cho tất cả mấy thằng ĐPQ lên xe GMC của thằng Xiếu, mầy và trung sĩ Xuân đi chung xe với tụi nó, xe của tao có thằng Nhận, trung sĩ Khôn và 3 thằng ôn dịch của tao ... trong lúc mọi người lên xe, mầy cho các chất nổ, một số lựu đạn còn gài chốt xuống hầm Tổng Đài Truyền Tin ... đứng trước cửa Ban Truyền Tin, nhìn tao, khi nào tao phất tay, cho lựu đạn tháo chốt vào lỗ cửa sổ châu mai ngang hông, chờ cho hầm nổ là mình lên đường. Xe của tao chạy trước, mầy theo sau, nhớ giữ khoảng cách, trên đường đi, nếu chạm địch, cho tất cả xuống đi bộ, bỏ xe tại chỗ, bằng mọi giá phải ra cho được Khu Mưu Sinh ... mầy đi lo ngay đi ".

Trong lúc thiếu úy Sở điều động quân, tôi mở máy liên lạc thông báo lệnh di tản : tôi thông báo cho thiếu tá Phần ở Liên Đoàn Khóa Sinh, tôi thông báo cho Bệnh Xá, Ban Quân Xa, Phòng Tiếp Liệu ... và sau cùng, tôi gọi máy báo cho Đại Úy Tống Văn Bích, Trưởng Khoa Vũ Khí kiêm Trưởng Khu Súng Cối ... di tản và điểm tập trung 1 là Khu Mưu Sinh và 2 là Long Hải ...

Ba thằng đệ tử thân tín của tôi trở lại Ban Truyền Tin với 3 chiếc ba-lô nặng trĩu trên vai với vẻ mặt hớn hở đến gặp tôi, tôi hỏi : " Ra sao ? ". Thằng Tình trả lời : " Thưa đại úy, tốt, tụi em làm đúng theo lệnh của đại úy, không có gặp ai ở đó hết ... "
Tôi ra lệnh : " Tốt rồi, lên xe ngay, chuẩn bị đi ".

Thiếu úy Sở đứng trước cửa Ban Truyền Tin nhìn tôi, tôi nhìn Sở và phất tay, Sở đi vào trong hầm Tổng Đài Truyền Tin .
Hầm Tổng Đài Truyền Tin của TTHL/QG/Vạn Kiếp phát nổ lớn. Chúng tôi lên đường ... lúc đó là 9 giờ 03 phút sáng ngày 27.4.1975.

Chúng tôi đã an toàn đến Khu Mưu Sinh ( KMS ) và các đơn vị của trung tâm cũng lần lượt có mặt tại đây.
Tại KMS, đại tá Thịnh ra lệnh cho tôi, liên lạc với BCH của trung đoàn 56 BB đang đóng quân ở Long Toàn hỏi về tình hình an ninh của tuyến đường Long Toàn-Long Hải. Vị sĩ quan trưởng ban 3 của trung đoàn đã nói chuyện trực tiếp qua máy truyền tin và ông cho biết là lộ trình nầy hoàn toàn an ninh, chúng tôi có thể di chuyển bất cứ lúc nào chúng tôi muốn. Tôi trình lại với đại tá Thịnh và ông ra lệnh chuyển quân.

Chúng tôi có mặt ở Long Hải vào khoảng 11 giờ. Đại úy Phạm Triều Tiên đón đại tá Thịnh và Tôi vào nhà ông, còn thiếu úy Sở và các quân nhân dưới quyền được bố trí xung quanh nhà  đại úy Tiên trong một vườn cây ăn trái to và rộng.
Đại úy Phạm Triều Tiên ( khóa 25 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức ), trước đây là Chánh Văn Phòng của đại tá chỉ huy trưởng, bây giờ ông là Trưởng Quầy Hàng Quân Tiếp Vụ của TTHL/QG/Vạn Kiếp ... nhà riêng của ông tại Long Hải và ông đã về đây từ mấy ngày trước  và hôm nay ông đón đại tá Thịnh và có Tôi đi kèm.

Đại tá Thịnh thì hoàn toàn ở trong nhà của đại úy Tiên, còn Tôi thì chạy ra chạy vào, có lúc ở trong nhà đại úy Tiên có lúc thì ở ngoài sân vườn cây ăn trái vì thằng Tình đã lo cho Tôi một chiếc võng dã chiến.
Tại Long Hải, ngoài đơn vị của chúng tôi, tôi thấy còn có một số đơn vị quân đội khác nữa, nhất là tiểu khu Phước Tuy và trung đoàn 56 BB.
Riêng về chúng tôi, tôi biết có Đại Úy Tống Văn Bích ( Trưởng Khoa Vũ Khí ) và một số quân nhân dưới quyền của Anh, nhưng vì quá bận việc nên Tôi không gặp được anh Bích, nhưng tôi thấy có một sĩ quan thuộc Khoa Vũ Khí là Thiếu Úy Ngô Thế Phú, lái một chiếc xe díp mui trần, trên xe có thêm một số quân nhân, chạy quanh trong đường phố ở Long Hải, lúc đó, thiếu úy Phú đang bị thương ở mặt và được băng bó.

Sau nầy, Tôi có gặp lại anh Tống Văn Bích và anh đã kể lại với Tôi như sau : " Sau khi nhận được lệnh di tản do chính Tôi thông báo cho Anh, anh Bích chạy sang Ban Quân Xa, lấy một chiếc xe GMC , để chở tất cả anh em quân nhân của Khoa Vũ Khí di tản ra khỏi trung tâm. Nhưng lúc bấy giờ, có Đại Úy Nguyễn Văn Hương, Phụ Tá Trưởng Khoa Vũ Khí, đang bị thương rất nặng ở bụng vì đạn pháo kích của Cộng Quân, sợ di tản theo sẽ làm trở ngại cho anh em, đại úy Hương xin anh Bích cho anh ở lại cùng một số lựu đạn, chờ Việt Cộng vào, anh sẽ ném lựu đạn vào Việt Cộng rồi anh Hương sẽ tự sát, nhưng anh Bích không đồng ý và quyết định đưa anh Hương lên xe cùng di tản với tất cả anh em, mọi người đến được Khu Mưu Sinh, rồi Long Hải, rồi Vũng Tàu ... tại Vũng Tàu anh Bích và anh em đưa anh Hương vào Bệnh Viện Lê Lợi. Anh Bích và anh em về Sài-Gòn ( anh Bích đi cùng với Ngô Thế Phú ) ... và rồi Biến Cố Đau Thương ngày 30.4.1975 đã xảy ra ... ".

Tại Long Hải, trong vườn cây ăn trái phía sau nhà của đại úy Phạm Triều Tiên, ngồi trên một chiếc võng đối diện với chiếc võng tôi đang ngồi, thiếu úy Trần Chiếm Sở nói nhỏ với Tôi : " Anh Xuyên, 3 thằng đệ tử của anh với 3 ba-lô tiền trên vai, thấy nhiều tiền quá, liệu tụi nó có tham lam, tụi nó có phản bội mình và sẽ bỏ trốn, không anh ? ".

Tôi rất ngạc nhiên khi nghe Sở hỏi như thế. Thú thực, Tôi rất bực mình, rất tức giận trong lòng, nhưng cố kìm chế, vừa cười, vừa chửi thề ( xin lỗi !!! ), và nói : " Đ... mẹ, lúc nầy mà mầy còn bận tâm đến vấn đề tiền bạc, sống chết còn chưa biết sẽ ra sao đây. Tao cam đoan với mầy, 3 thằng đệ tử nầy của tao tụi nó sẽ không phản bội tao đâu. Tao nói ra điều nầy không biết mầy có tin không, nhưng tao cứ thử nói ra cho mầy nghe ... tao rất tin ở Thượng Đế và Huyền Bí trong cuộc đời ... mầy nghe đây, trên xe của tao có 5 người, tao là người được xem như là chủ, là chỉ huy lớn nhất, có 5 cái tên theo thứ tự : XUYÊN - KHÔN - NHẬN - TÁNH - TÌNH - TỐT ... mầy thấy chưa. , có huyền bí không, Thượng Đế đã ban phước lành cho tao đó Sở. Còn về vấn đề tiền bạc, nếu mầy lo lắng, tao sẽ ra lệnh cho thằng Tốt nó giao ba-lô tiền cho mầy giữ ".

Nói tới đây, Tôi im lặng ngừng nói và chờ phản ứng của Sở. Sở nói với Tôi : " Anh là người chỉ huy, anh có toàn quyền quyết định ".
Tôi nghiêm giọng nói với Sở : " Để giữ thể diện cho tao và cả thể diện cho mầy, tao sẽ không cần ra lệnh cho thằng Tốt giao ba-lô tiền cho mầy, mà tao có cách để nó sẽ tự nguyện giao ba-lô tiền cho mầy ... mầy ra biểu 3 thằng tụi nó mang đầy đủ ba-lô, súng đạn, nón sắt đến trình diện tao ... và nhấn mạnh là trình diện theo lễ nghi cách ... ".
* Trung Tướng Trần Văn Trung, Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị, Bộ TTM/QL/VNCH và Nguyễn Vân Xuyên.

Thằng Tánh, thằng Tình và thằng Tốt, với ba-lô trên vai, nón sắt, súng đạn, đến đứng trước mặt Tôi, chào Tôi trong tư thế nghiêm, vẻ mặt lo lắng và chờ lệnh.
Rời khỏi chiếc võng đang ngồi, Tôi đứng dậy, thiếu úy Sở cũng đứng dậy và đứng cạnh Tôi.

Tôi để tay lên báng súng colt đeo lưng và nghiêm giọng nói : " Tình hình chiến sự đang bùng nổ lớn, lính của tiểu khu Phước Tuy và của trung đoàn 56 BB đang đánh nhau ác liệt với Việt Cộng tại trung tâm của tỉnh lỵ Phước Tuy và chắc chắn chiến trận sẽ lan rộng đến đây ... chuyện sống chết không biết sẽ ra sao ... tao lập lại một lần cuối, kể từ giờ phút nầy, 3 thằng tụi bây chỉ nghe lệnh của tao và thiếu úy Sở mà thôi, nhất là thiếu úy Sở ... tao chỉ dưới quyền có một người, đó là đại tá chỉ huy trưởng, nhưng tao đứng trên và chỉ huy 30 người trong đó có 3 thằng tụi bây ... tụi bây thì biết đại tá CHT, nhưng ông ấy quá lớn, ông không biết tụi bây đâu ... chút nữa đây, tụi bây sẽ có dịp ngồi bên cạnh ổng, nhưng không cần phải sợ ổng, mà chỉ sợ tao và thiếu úy Sở mà thôi ... có một việc rất quan trọng nghe tao hỏi đây và phải thành thật trả lời để tao tính ... hiện nay, tụi bây, mỗi thằng trên vai đang có một ba-lô tiền, liệu có bảo vệ nổi mấy bao tiền nầy hay không, nhất là thằng Tốt, thằng Tốt, mầy trả lời ngay cho tao biết ".

Tôi ngừng nói, nhìn thẳng vào mặt thằng Tốt và chờ đợi.
Với vẻ mặt lo lắng, sợ sệt, thằng Tốt nhìn Tôi và ấp úng nói : " Dạ ... dạ ... thưa, thưa đại úy, tiền nhiều quá, em sợ không giữ nổi, em xin giao cho đại úy và thiếu úy Sở ..".
Tôi chặn ngay, không cho thằng Tốt nói tiếp và nghiêm giọng nói : " Được ... được, nhưng tao không giữ tiền, mầy đưa ba-lô tiền cho thiếu úy Sở và mầy mang ba-lô đồ đạc của thiếu úy Sở. Còn thằng Tánh và thằng Tình, 2 đứa tụi bây, mỗi thằng lấy ra một ít tiền giao cho thằng Tốt giữ, nghĩa là, 3 thằng tụi bây, chia nhau 2 ba-lô và lo giữ cẩn thận ... số tiền nầy khi nào thiếu úy Sở cần đến thì tụi bây thi hành theo lệnh của thiếu úy Sở ".

Tôi ngừng nói, nhìn mặt 3 thằng đệ tử thân tín của mình. Thấy chúng nó có vẻ hớn hở, bớt phần lo lắng. Để trấn an mấy thằng lính nầy, Tôi cười cười, đóng kịch nổ sảng trước mặt tụi nó, vừa nói vừa chửi thề ( xin lỗi !!! ) : " Đ... mẹ, tụi bây là đàn em, là đệ tử của đại úy Xuyên mà tụi bây yếu quá, làm mất mặt tao và mất mặt đơn vị ... trong tay mới có một chút tiền mà đã run, đã sợ không dám giữ rồi. Tao hồi còn nhỏ, năm 12 tuổi, tao có 2 đứa em 10 tuổi và 8 tuổi ... trong lúc tản cư, chạy giặc, ba má tao bỏ 3 anh em tao lên một chiếc xe bò, có người làm đánh xe cho bò kéo đi, trên xe, ngoài ba anh em tao ra còn có mười mấy bao tiền to, bự hơn mấy ba lô tiền nầy nhiều ..., nhìn thấy mấy đống tiền to bự mà tao tỉnh bơ..., tụi bay có 3 ba lô nhỏ xiú mà đã run sợ..., thật yếu quá !!!
    
Thằng Tình thấy Tôi có thái độ vui vẻ, nó nói chen vào để nịnh Tôi : " Thưa đại úy, vậy là ba má của đại úy là Triệu Phú rồi ".
Tôi chặn lại không cho nó nói tiếp, Tôi nói : " Không, không, ba má của tao không phải là Triệu Phú mà là Tỷ Phú ... triệu phú thì nhỏ quá, nhầm nhò gì ... còn tao khi lớn lên tao là Công Tử Bình Dương cũng như Công Tử Bạc Liêu ngày xưa vậy. Tụi bây mà đến Bình Dương hỏi đến tên của tao thì ai cũng biết hết. Ba thằng tụi bây, nhà ở Sài-Gòn chắc nghe nói đến Ngân Hàng Thần Tài Tín Nghĩa của ông Nguyễn Tấn Đời chứ gì. Tài sản chung của Thần Tài Tín Nghĩa có 3 phần hùn vốn, ông Nguyễn Tấn Đời chỉ có một phần, còn 2 phần còn lại là của ba má tao. Vì là những người khiêm nhường nên ba má tao để cho ông Đời thay mặt đứng tên. Có một lúc, ông Đời làm ăn không đứng đắn, không nghe lời khuyên giải của ba má tao, ba má tao rút phần hùn ra ... Sau đó, ông Đời bị bắt và bị nhốt vào tù. Thôi ... tụi bây chỉ cần biết đến đó là đủ rồi. Bây giờ tao đi gặp đại tá coi có lệnh gì không. Tụi bây và thiếu úy Sở lo giải quyết mọi việc còn lại ".

Hơn 20 phút sau, Tôi trở ra khu vườn cây sau nhà và ngồi xuống võng.
Ngồi ở võng bên cạnh, thiếu úy Sở nói : " Anh Xuyên, 3 thằng nhỏ, tụi nó lấy tiền nhiều quá, tiền xếp thành từng xấp, toàn là giấy 500 đồng, mỗi xấp là 100.000 đồng. Tổng cộng cả 3 ba-lô khoảng hơn 10 triệu đồng

Nghe đến số tiền quá lớn nầy, Tôi giật mình, vừa nói vừa chửi thề ( xin lỗi  !!! ) : " Đ... mẹ, sao mà nhiều quá vậy, tao biểu mỗi thằng chỉ lấy một ba-lô mà thôi ... chắc là quá tham lam, cố nhét tối đa vào ba-lô, rồi còn nhét thêm vào các túi quần, túi áo, cho nên mới có được số tiền quá lớn như thế nầy ... thiệt tình, tao chịu thua mấy thằng nầy. Đ... mẹ, lỡ rồi, thôi đành chịu, ai mà đến đó, thấy tiền nhiều chắc cũng tham như mấy thằng nầy mà thôi. Sở nầy, tao nghĩ, nếu tiền để lại, tụi Việt Cộng nó vào, nó lấy xài thì cũng đau cho mình thôi. Chút nữa qua tới Vũng Tàu, tao sẽ ra lệnh phát cho tất cả đám lính của tụi mình kể cả mấy thằng địa phương quân tăng phái, mỗi thằng một mớ tiền để có tiền lận lưng mà tiêu xài khi cần ".

Sở đứng dậy rời khỏi võng, đến mở ba-lô tiền và nói : " Anh Xuyên, tôi bỏ tạm 10 xấp tiền vô ba-lô của anh để phòng hờ cho anh ... ".
Tôi cắt ngang lời Sở : " Thôi, không cần đâu, mầy cứ giữ hết đi. Cái tên của tao nó kỵ với chữ " Tiền " và " số 10 ". Tao thấy, họ và tên của mầy mà giữ tiền là an toàn lắm đó ... mầy là Trần Chiếm Sở ...  mà Sở, theo tiếng Hán là Giữ là Thu ... Chiếm rồi thì Giữ là Thu thì là nhứt rồi, bỏ cho tao 3 xấp thôi, tao hạp với số 3 ".

Sở mở ba-lô của tôi ra, bỏ cho tôi 3 xấp tiền theo lệnh của tôi và nói : " Anh Xuyên, từ lâu, tôi làm việc dưới quyền anh, tôi đã phục anh. Bữa nay, thằng Tốt tự nguyện giao ba-lô tiền cho tôi, làm tôi càng phục anh và tôi thực sự chới với ! ".

Tôi chặn lời Sở và nói : " Chới với mẹ gì ... 3 cái thằng đệ tử nầy, tao đã biết tụi nó nghĩ gì và muốn gì. Mình là cấp chỉ huy, chọn lính làm đàn em, làm đệ tử thì phải coi giò coi tướng và phải tìm hiểu tâm tính của tụi nó ... mấy thằng lính văn phòng, lính quân trường thì nhầm nhò gì ... mấy thằng lính tác chiến mới quan trọng, tụi nó sống chết với mình trên chiến trường ... phải làm sao cho nó vừa thương vừa phục mình thì mình mới chỉ huy được tụi nó ... ".

Sở lại nói tiếp : " Cũng may mắn cho tôi, đại tá Thịnh giữ anh lại, không cho anh đi về Bình Dương để làm Quận Trưởng Bến Cát, đại tá Thịnh hoàn toàn có lý, ông đã giữ lại bên mình một sĩ quan có tài trong lúc dầu sôi lửa bổng. Anh mà đi, tôi không biết xoay sở ra sao trong lúc nầy ? ".
Tôi trả lời Sở : " Mầy lại nịnh tao nữa rồi, tài cán gì, đại tá Thịnh giữ tao lại là vì tao đã quen việc ở đây và là dân tác chiến như ông nên làm việc dễ hợp gu với nhau. Còn mầy nữa, mầy khéo lo quá, cờ đến tay ai người đó phải phất thôi. Không có tao thì mầy phải làm và sẽ hoàn thành nhiệm vụ, mà có khi còn hay hơn tao nữa ".
    
Tôi đứng dậy, mở ba-lô lấy tấm bản đồ và đặc lệnh truyền tin, rồi nói với Sở : " Đại tá Thịnh ra lệnh : kể từ giờ phút nầy, tao là người chỉ huy và điều hành mọi kế hoạch hành quân và di tản của đơn vị. Trong vòng một giờ đồng hồ nữa mình sẽ di tản sang Vũng Tàu, đại úy Tiên đã mướn xong xuôi ghe rồi và ghe sẽ đậu trước nhà đại úy Tiên và mình sẽ xuống quân tại đó. Mầy nghe đây mà sắp xếp mọi việc, ra lệnh cho Tiến và Tấn đặt đơn vị ứng chiến 100 phần 100 tại chỗ và chờ lệnh. Biểu thằng Nhận và thằng Xiếu đem 2 chiếc xe của mình chạy ra chỗ vắng, không có nhà dân, bắn bể các bánh xe và các bình điện, đặt các xe trong tình trạng bất khiển dụng, làm xong thì trở về đây ngay. Ngoài 2 tiểu đội ĐPQ thì BCH/Hành Quân chính thức của mình gồm có, đại tá Thịnh, tao, mầy và mấy thằng lính cơ hữu của mình. Đại tá Thịnh nói là trong lúc nầy ông chỉ tin cậy tao vì tao có quân trong tay. Cũng may là có thêm được 2 tiểu đội ĐPQ, chứ nếu không, tao mang lon đại úy mà chỉ huy có 8 người, đại tá Thịnh chỉ huy có 9 người, trong đó có 2 sĩ quan là tao và" mầy ... ngày xưa, đại tá Thịnh là trung đoàn trưởng, còn tao là đại đội trưởng ... bây giờ thì đúng là lúc mạt vận rồi ... Khi có lệnh lên đường, tiểu đội của Tiến xuống trước, tới Bộ Chỉ Huy và tiểu đội của Tấn sau cùng ".

Chúng tôi rời Long Hải lúc 14 giờ 30 và đến Vũng Tàu vào lúc 15 giờ 56 phút ngày 27 tháng 4 năm 1975
Tại bãi biển Ô-Quắn, tiểu đội của Tấn do thiếu úy Sở chỉ huy, rời ghe, đổ bộ đầu tiên, tiến quân vượt các dốc đá, chiếm lấy con đường nhựa trước mặt nối liền Bãi Trước và Bãi Sau rồi bố trí quân và chờ lệnh của Tôi.
Bộ chỉ huy và tiểu đội của Tiến đổ quân tiếp theo và chia làm 2 phân đội, mỗi phân đội tiến chiếm 2 phía phải, trái và bố trí trên các chởm đá cao. Bộ chỉ huy đóng và bố trí ở giữa trên các chởm đá thấp.

Trên bờ cát trắng cạnh sát biển, có 2 người đứng riêng ra và xa BCH và đứng sát gần bên nhau, đó là Đại Tá Nguyễn Bá Thịnh, Chỉ Huy Trưởng TTHL/QG/Vạn Kiếp và Đại Úy Nguyễn Vân Xuyên, Trưởng Ban Truyền Tin của đơn vị nầy.
* Hàng ngồi : Trung Tướng Trung ( giữa ), bên trái của Tr/Tg Trung : Bà Ngọc Duyên, chủ nhân nhà hàng La Pivoine ở Paris 13, Pháp Quốc, bên phải của Tr/Tg Trung : Đại Tá Nguyễn Hồng Đài, Tổng Cục Tiếp Vận, Bộ TTM/QL/VNCH.

Hàng đứng : từ phải sang trái : Thiếu Tá Ong Kim Miêng ( Tổng Cục Tiếp Vận ), Đại Úy Tống Văn Bích ( TTHL/QG/Vạn Kiếp ), Hải Quân Thiếu Tá Tôn Thất Phú Sĩ, Đại Úy Nguyễn Vân Xuyên (TTHL/QG/Vạn Kiếp), Thiếu Tá Nguyễn Đình Lỳ ( Tổng Cục Tiếp Vận, Bộ TTM/QL/VNCH ).
Giữa Tôi và đại tá Thịnh có một cuộc đàm thoại riêng mà chỉ có ông và Tôi, nghe được và biết được mà thôi.
Đại tá Thịnh với vẻ mặt thật trang nghiêm và thật buồn, ông lên tiếng trước và nói với Tôi :
- Tôi thành thật cám ơn Em, Em đã luôn luôn ở bên cạnh tôi từ Khu Mưu Sinh, Long Hải và bây giờ đến đây. Em đã hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao phó. Em đã bảo vệ và đưa tôi an toàn đến đây. Bây giờ, Em đưa tất cả mọi người dưới quyền vào trình diện Đặc Khu Vũng Tàu của Đại Tá Vũ Duy Tạo. Em xin được gặp trực tiếp đại tá Tạo và tự giới thiệu Em là đàn em của tôi và xin nhờ đại tá Tạo giúp đỡ. Tối nay, khoảng 7 giờ, Em giao đơn vị lại cho thiếu úy Sở và một mình Em đến Hãng Nước Đá Minh Đức ở Bến Đình gặp tôi và gia đình tôi. Chắc Em đã hiểu ý của tôi .
- Thưa đại tá, Tôi sẽ ra lệnh cho thiếu úy Sở, chỉ huy một tiểu đội, hộ tống, bảo vệ và đưa đại tá đến nơi mà đại tá muốn. Sau khi đại tá đến nơi an toàn, thiếu úy Sở và anh em trở về đây, Tôi sẽ đưa tất cả mọi người vào trình diện Đặc Khu Vũng Tàu và tối nay Tôi sẽ gặp đại tá tại Bến Đình.
- Thôi, cám ơn Em, không cần đâu, tôi có thể đi một mình. Em hãy lo cho anh em đi.
- Thưa đại tá, xin đại tá hãy đến ngồi ở khu vực có chởm đá thấp phía bên phải, Tôi sẽ ra lệnh cho anh em tiến quân về phía Bãi Sau. Khoảng 15 phút sau, đại tá có thể rời khỏi nơi đây ... như vậy sẽ tốt cho đại tá và sẽ tiện lợi cho Tôi hơn.
- Được rồi, cám ơn Em, tôi hiểu ý Em ... sẽ gặp lại nhau tối nay.

Lần đầu tiên đại tá Thịnh gọi Tôi bằng Em một cách thân mật. Trong suốt thời gian làm việc dưới quyền ông, ông lúc nào cũng gọi Tôi bằng cấp bậc Tôi đang mang.
Khi chia tay đại tá Thịnh, Tôi giơ tay nhìn đồng hồ, lúc đó là 16 giờ 52 phút ngày 27 tháng 4 năm 1975.

Tại một khoảnh đất trống, nhỏ bên cạnh lề đường, Tôi có một buổi họp đặc biệt với thiếu úy Sở TS.Tiến và TS.Tấn. Liếc mắt một vòng, nhìn cả 3 người, xong Tôi nói : " Xin các anh nghe rõ đây : đại tá CHT nói rằng ông vào Đặc Khu Vũng Tàu trước, sau đó, Tôi thu xếp đưa tất cả anh em vào trình diện Đặc Khu Vũng Tàu, rồi gặp lại ông sau. Ông chỉ nói với Tôi như thế, ngoài ra không có lệnh gì rõ ràng cho Tôi. Nhưng riêng Tôi, Tôi quyết định : Tôi sẽ không gặp lại đại tá CHT vì ông không có lệnh gì cho Tôi và Tôi cũng quyết định không đưa anh em vào trình diện ĐK/Vũng Tàu, vì nếu trình diện ĐK/VTàu, hoặc là chúng ta bị tước vũ khí rồi bị bỏ rơi, hoặc là chúng ta bị họ trưng dụng và đặt dưới quyền chỉ huy của họ. Cả hai trường hợp đều nguy hiểm cho số phận của mình. Tôi quyết định từ bây giờ, sẽ tự mình bảo vệ cho mình và tự chiến đấu rồi xem xét tình hình sắp tới coi ra sao ? Xin anh Tấn và anh Tiến cho biết ý kiến?

Trung sĩ Tiến với vẻ mặt vừa buồn vừa lo lắng nói : " Thưa đại úy, xin đại úy thương và đừng bỏ tụi em, bây giờ tụi em chỉ biết tin cậy và theo đại úy mà thôi, đại úy biểu gì tụi em cũng nghe theo và tụi em xin đặt dưới quyền chỉ huy của đại úy.".
Tôi hỏi trung sĩ Tấn : " Còn anh Tấn thì sao ? ". Tấn cũng có vẻ buồn và ấp-úng trình bày như ý của Tiến.

Sau khi nghe xong ý kiến của Tiến và Tấn, Tôi nghiêm giọng nói : " Được rồi, tốt rồi ... như vậy 2 anh quyết định theo Tôi và đặt dưới quyền chỉ huy của Tôi thì nghe rõ đây : " Tạm thời, đêm nay chúng ta sẽ đóng quân ở đây, cho anh em xử dụng phần lương khô của mình, nếu cần, cắt cử người ra chợ Vũng Tàu mua thêm lương thực cho đêm nay. Tôi quyết định sẽ phát cho mỗi người một số tiền để anh em có tiền mà chi dùng cho mình khi cần thiết ... mỗi người sẽ nhận 100.000 đồng, riêng anh Tấn và anh Tiến, mỗi người nhận 300.000 đồng. Tóm lại, anh Tấn và anh Tiến, mỗi người sẽ nhận 1 triệu 300 ngàn đồng cho tiểu đội của mình ... sau khi họp xong, gặp ngay thiếu úy Sở để nhận tiền và về phát lại cho anh em. Tạm thời như vậy ... chút nữa thiếu úy Sở sẽ cho biết kế hoạch bố trí quân đêm nay. Chào các bạn ".

Sau khi phát tiền xong cho Tiến và Tấn, Sở đến gặp Tôi và hỏi : " Anh Xuyên, đại tá Thịnh đã bỏ rơi tụi mình rồi phải không anh ? ".
Tôi trả lời Sở : " Ổng bỏ rơi tụi bây chứ ổng không có bỏ rơi tao ".
Sở lại hỏi Tôi : " Anh nói gì kỳ lạ quá tôi không hiểu, anh Xuyên ? ".
Tôi lại trả lời Sở : " Ông bảo tao đem giao tụi bây cho Đặc Khu Vũng Tàu, rồi tối nay, một mình tao đến Bến Đình gặp ông, ông nói với tao như vậy, mầy muốn hiểu sao thì hiểu ». Sở tức giận la, hét to lên : " Đ... mẹ, đại tá ... đ... mẹ, tình thầy trò bạc như vôi. Đ... mẹ, đại tá, tàn ác và dã man quá ".

Tôi biết Sở đang tức giận, Tôi dịu giọng nói : " Sở, mầy nói nhỏ thôi chứ, mầy la, hét, mấy thằng lính, tụi nó nghe, tụi nó hỏi lôi thôi làm sao tao trả lời đây. Tao không bỏ tụi bây là được rồi, tao không theo ổng, sẽ không đi gặp ổng. Tao đang ngồi trước mặt của mầy đây. Thôi, mầy đừng nhắc đến đại tá Thịnh nữa, đừng bận tâm đến chuyện đó nữa ... vợ và một bầy con của ổng đang ngồi chờ ổng ở Bến Đình, nếu mầy mang lon đại tá như ổng và ở trong hoàn cảnh như hiện nay thì mầy sẽ làm sao ... uống một hớp nước cho khỏe đi rồi nghe tao ra lệnh ... ".

Tôi nói với Sở : " Kế hoạch của đêm nay, tao quyết định : BCH đóng ở giữa, 2 tiểu đội ở hai đầu, Tấn ở hướng Bãi Sau, Tiến ở hướng Bãi Trước. Bây giờ thì lưu thông vẫn bình thường, nhưng không được dừng lại trong vị trí đóng quân của mình. Kể từ 10 giờ đêm, hoàn toàn cấm  lưu thông qua lại, ở hai đầu phải cho lính gác, nếu có gặp chuyện gì rắc rối, gọi máy cho tao hoặc mầy đến giải quyết tại chỗ. Bộ Chỉ Huy của tụi mình chia làm 2 toán, toán 1 có tao, mầy và 3 thằng ôn-dịch, toán 2 có Khôn, Xuân, Xiếu, Nhận và mầy phát cho mấy thằng nầy mỗi thằng 300.000 đồng và biểu tụi nó tự túc trong vấn đề ăn uống. Việc ăn uống của tụi mình chiều nay, biểu thằng Tốt ở nhà lo giữ đồ đạc, còn 2 thằng kia ra chợ Vũng Tàu lo mua thức ăn, thức uống cho tụi mình.

Vũng Tàu, ngày 28 tháng 4 năm 1975 : Tất cả mọi người đã thức dậy, ăn sáng xong và lúc 9 giờ 30 phút sáng chúng tôi có một buổi họp.
Tôi nói với Sở, Tiến và Tấn : " Qua máy truyền tin mà Tôi theo dõi, BCH của tiểu khu Phước Tuy đã dời sang Vũng Tàu, nhưng các đơn vị ĐPQ của tiểu khu vẫn còn có mặt tại lãnh thổ Phước Tuy và tiếp tục giao tranh với Cộng Quân. Cầu Cỏ May đã được giật sập, các đôn vị ĐPQ của Vũng Tàu và các đơn vị trừ bị của sư đoàn 3 BB đã được tăng cường tối đa để bảo vệ Vũng Tàu. Họp xong thì chúng ta sẽ di chuyển quân trở lại đóng quân ở chỗ chiều hôm qua mình đổ quân xuống và sáng sớm ngày mai mình sẽ xuống ghe tại đó và di chuyển về Sài-Gòn ... bằng mọi giá phải rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt. Nhưng có một điều quan trọng mà Tôi thấy mình cần phải thực hiện ngay từ ngày hôm nay, đó là phải làm một cầu gỗ để sáng mai khi ghe tới , cho nối cầu gỗ từ bờ biển ra tới chỗ ghe đậu cho anh em dễ dàng lên ghe vì sáng sớm mực nước biển cao không thể lội ra biển như chiều hôm qua. Hai anh Tiến, Tấn về hỏi trong tiểu đội ai có khả năng về mộc, gỗ, cưa, cắt ... thì trưng dụng ngay, đi theo thiếu úy Sở ra chợ Vũng Tàu, mướn xe , mua gỗ và tất cả dụng cụ cần thiết để thực hiện ngay việc nầy trước 6 giờ chiều ngày hôm nay. Hai anh Tiến và Tấn về hỏi ngay anh em và phối hợp làm việc ngay với thiếu úy Sở. Cám ơn các anh em ".

Vào khoảng 4 giờ chiều thì 6 người quân nhân ĐPQ tăng cường dưới quyền chỉ huy của thiếu úy Sở và trung sĩ Tấn đã làm xong một cầu gỗ thật chắc chắn và được giấu kín vào một hóc đá ở cạnh bờ biển. Thiếu úy Sở và trung sĩ Tấn đến báo cáo kết quả tốt đẹp cho Tôi trong sự vui mừng khôn tả ... Tôi cám ơn 2 người và bảo Sở là chiều nay sau buổi cơm chiều Tôi sẽ có một chuyện rất quan trọng sẽ bàn riêng với Sở.

Ăn cơm chiều xong, vào khoảng 6 giờ 30 chiều ( tức 18 giờ 30 ), ngồi trên võng Tôi nói với Sở : " Sở, mầy nghe cho rõ đây, đây là một việc rất quan trọng, chuyện sinh tử của tụi mình, bằng mọi giá, đêm nay, phải mướn cho bằng được một chiếc ghe loại to, có thể đi biển gần và vào sông lớn như cở chiếc ghe hôm qua chở mình từ Long Hải qua đây, Cứ trả tiền nhiều và hậu hỉ cho cái đám chủ ghe, tài công nầy ... Chút nữa, mầy, TS.Xuân mang theo máy C.25, thằng Nhận, thằng Xiếu, súng đạn đầy đủ, 4 thằng tụi bây, rà rà dọc theo bờ biển từ Bãi Dâu, Bãi Dứa đến Bến Đình ... tìm mướn một chiếc ghe như tao vừa nói. Quan trọng là phải đặt một điều kiện rõ ràng với bọn tài công, chủ ghe là người của mình sẽ đến ngủ đêm tại nhà của họ ngay đêm nay và sáng sớm mai, lúc 6 giờ sẽ cùng họ đem ghe đến đây rồi sau đó di chuyển về Sài-Gòn ... phải nhấn mạnh điều kiện nầy và chấp nhận mọi giá cả do họ đề ra ... đừng do dự, mặc cả, trả giá ít, nhiều ... phải chứng tỏ cho họ thấy mình là người giàu, người có nhiều tiền ... đồng thời, cũng chứng tỏ là mình tin tưởng ở họ và mầy cứ trả hết tiền trước cho họ ... mày hãy nghe lời tao về việc nầy ... ".

Vào lúc 7 giờ tối ( tức 19 giờ ), Sở, Xuân, Nhận và Xiếu lên đường theo lệnh của Tôi.
Khoảng 21 giờ, qua máy truyền tin C.25, Sở gọi về nói chuyện trực tiếp với Tôi và thông báo là mọi việc đã xong, coi như thành công tốt đẹp như ý muốn của Tôi. Sở đang trên đường về, sẽ ghé chợ Vũng Tàu mua đồ ăn, thức uống mang về để nhậu ăn mừng.

Thằng Đào Nhận cầm trên 2 tay, một bịch nylon to có 20 lon bia hộp ướp nước đá lạnh và một bịch nylon to chứa những chén, dĩa, ly, đũa, dao và giấy lau miệng ... còn thằng Xiếu thì cầm ba bịch thức ăn gồm thịt heo, thịt bò và tôm, cua đem đến chỗ Tôi đang ngồi.
Thiếu úy Sở tháo dây ba-chạt đeo súng bỏ xuống đất, rồi nói ngay với Tôi trước mặt thằng Nhận và thằng Xiếu : " Đại úy, tụi tui không ngờ mình thành công một cách quá dễ dàng, bây giờ mình phải nhậu ăn mừng ... ".

Nhìn Sở và hai thằng em, Tôi vừa cười, vừa nói, vừa chửi thề ( xin lỗi !!! ) : " Đ... mẹ, chưa ra quân, chưa thắng trận mà đã say men trong chiến thắng rồi ... uống cho cố vào rồi ngủ quên để cho Việt Cộng mò vào cắt cổ ... thiệt tình, tao chịu thua tụi bây ".
Sở cười nói với Tôi trong khi 2 thằng em Nhận, Xiếu trở về chỗ đóng quân để sắp xếp lại súng đạn : " Anh Xuyên, mấy ngày nay, tụi mình căng thẳng thần kinh quá, tụi Việt Cộng nó pháo kích như mưa, nằm dưới hầm không dám ngóc đầu lên, bây giờ, đang sống trong cảnh trời cao biển rộng, anh cho em út vui chơi thoải mái tinh thần một chút đi anh ... ".

Tôi ngắt lời Sở : " Tao biết rồi, tao chỉ uống một lon thôi ... mầy biểu thằng Xiếu mang 2 lon bia và một ít thức ăn đem cho thằng Tấn và thằng Tiến, biểu nó kín đáo một chút, đừng để cho tụi lính nó thấy ... còn ở đây, chia làm 3 nhóm nhỏ, mầy với tao, 3 thằng ôn-dịch và 4 thằng cơ hữu còn lại ... rồi, mầy chuẩn bị thi hành lệnh hành quân đi ... ".

Đưa một miếng thịt gà vào miệng nhai xong, hớp một ngụm bia, Sở với vẻ mặt thật hớn hở, nói nhỏ với Tôi : " Anh Xuyên, tôi nói ra điều nầy cho anh nghe, xin anh đừng cười tôi, từ lúc cha sanh mẹ đẻ ra tới bây giờ, đây là lúc tôi cảm thấy hạnh phúc, sung sướng nhất trong cuộc đời mình, chưa bao giờ tôi cầm được trong tay một số tiền quá lớn như hôm nay, tiền lên tới bạc triệu, tôi tưởng tôi đang nằm mơ đó anh Xuyên ơi ... thật không thể ngờ được ... ".

Sở ngừng nói, gấp lấy một miếng thịt heo bỏ vào miệng nhai, im lặng nhìn Tôi, chờ xem phản ứng của Tôi ra sao, sau câu nói của Sở.
Tôi uống một hớp bia rồi nói : " Cuộc đời của tao cũng chưa bao giờ có được số tiền lớn đến bạc triệu. Trưa nay, ở Long Hải, mầy bỏ vô ba-lô cho tao ba xấp, 300.000 đồng chứ phải chơi đâu, số tiền quá lớn. Thú thật với mầy, ba má của tao đúng là Triệu Phú như thằng Tình đã nói nịnh tao, còn Tỷ Phú và Thần Tài Tín Nghĩa là tao nổ sảng cho vui ... anh em của tụi tao may mắn sinh ra trong một gia đình giàu có, hồi nhỏ, đi học cũng được ăn sung mặc sướng, sống trong vinh hoa phú quý của gia đình ... bây giờ, nhiều lúc ngồi nhớ lại thời học sinh, thời niên thiếu, tao thấy tiếc nhớ quá ... bây giờ, tao cũng đang may mắn ngồi bên cạnh 4 ông Triệu Phú đây rồi ... tụi bây có ý định cho tao được làm Triệu Phú không đây, tao cũng đang mơ đây ? ".

Nghe Tôi nói tới đây, Sở hớn hở nói ngay : " Đương nhiên, đương nhiên anh ... chính anh mới là người cho tụi tui làm Triệu Phú, không có anh thì làm sao tụi tui trở thành Triệu Phú được. Hiện giờ, anh đang là Anh của một thằng triệu phú và là Thầy của ba thằng triệu phú, anh phải là Đại Triệu Phú, tụi tui đã lo việc đó cho anh rồi ... anh đừng lo ".
           
Tôi giả vờ hỏi lại Sở : " Bộ tụi bây tính cho tao làm một " Triệu Phú Bất Đắc Dĩ " như phim " 5 chàng triệu phú bất đắc dĩ " mà bà Túy Hoa, bà Tường Vi đóng chung với 5 thằng hề ... Khả Năng, Phi Thoàn, Thanh Việt, Xuân Phát và Tùng Lâm hả ... tụi bây có 4 thằng ... còn tao sẻ là thằng triệu phú thứ 5 phải không ? ".

Sở chặn ngay lời của Tôi và nói : " Giỡn hoài anh, mấy thằng đó, tụi nó là triệu phú đóng phim, tụi nó làm gì có tiền. Mình có tiền, mình là triệu phú thiệt ngoài đời ... ngày mai về tới Sài-Gòn, tụi mình sẽ chính thức là những Triệu Phú của Hòn Ngọc Viễn Đông ... và tụi tui sẽ đi sau lưng anh ... dạo chơi một vòng ở đường Tự Do và Lê Lợi ".

Khoảng 23 giờ, Tôi nói với Sở : " Sở, bây giờ khuya rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút  ... mầy nghe tao dặn đây : đúng 12 giờ khuya, Mầy, thằng Nhận, thằng Xiếu và TS.Xuân có máy C.25, tất cả mang theo bên mình súng, đạn và đồ đạc cá nhân ... tụi bây đến đó thì chắc cũng khoảng 1 giờ khuya ... tại đó, còn lại khoảng 4 giờ đồng hồ, tụi bây, thay phiên nhau nghỉ ngơi, canh gác cẩn thận, đúng 5 giờ, rời khỏi chỗ đó khởi hành đến đây, bắt đầu đi là mở máy liên lạc với tao ngay. Đúng 6 giờ có mặt ở Ô-Quắn, tao ra lệnh đổ quân xuống ghe là mình đi luôn, 4 thằng tụi bây cứ ở trên ghe, chờ tụi tao xuống ... Nhưng tao muốn , bằng mọi giá phải có một chiếc ghe cho sáng mai, nếu giờ chót, đám chủ ghe, tài công phản bội không chịu đi, tụi bây phải xử dụng biện pháp mạnh, tao không chấp nhận sự phản bội nầy ... đây là lệnh của đại úy Xuyên ra lệnh cho thiếu úy Sở, mầy phải ghi nhớ điều nầy ... chắc mầy đã hiểu ý của tao ... thôi, đi nghỉ một chút rồi dẫn tụi nó lên đường ... sẽ gặp lại đúng 6 giờ sáng mai. Tao hoàn toàn tin tưởng ở khả năng của mầy. Chúc thành công ... Tôi đưa tay bắt tay Sở và cười cười nói đùa ... ngày mai, đúng 6 giờ sáng mà thiếu úy Sở và 3 quân nhân thuộc quyền không có mặt ở bãi biển Ô-Quắn thì đại úy Xuyên sẽ tự sát ở bãi biển nầy ... thôi chia tay ".

Đúng 6 giờ sáng ngày 29 tháng 4 năm 1975, Sở, TS.Xuân, Nhận, Xiếu và một chiếc ghe loại lớn cùng hai tài công có mặt ở bãi biển Ô-Quắn. Tôi ra lệnh thiết trí cầu gỗ nối xuống ghe, rồi đổ quân và lên ghe ... an toàn, sau đó, trực chỉ về hướng Sài-Gòn.
Khi ghe của chúng tôi vào được sông Lòng Tàu thì  bị Hải Quân VNCH chặn lại và không cho vào Sài-Gòn. Ghe của chúng tôi, hoặc phải trở lại Vũng Tàu hoặc phải hướng qua bãi biển Vàm-Láng của tỉnh lỵ Gò-Công.
Tôi ra lểnh cho Sở : " Bảo tài công đưa ghe hướng qua Vàm-Láng, Gò-Công, cho tài công thêm một số tiền vì chương trình bị thay đổi không phải do lỗi của họ ".
Khoảng 16 giờ 30 ngày 29 tháng 4 năm 1975, chúng tôi có mặt tại Bãi Biển Vàm Láng thuộc tỉnh lỵ Gò Công.

Theo lệnh của Đại Tá Tỉnh Trưởng kiêm Tiểu Khu Trưởng tiểu khu Gò Công : " Tất cả các quân nhân của QL/VNCH thuộc mọi quân binh chủng và thuộc mọi cấp bậc ... muốn vào lãnh thổ của tiểu khu Gò Công, phải tuyệt đối giao nộp vũ khí, súng đạn các loại, máy móc các loại và phải thông qua Trạm Kiểm Soát Quân Sự tại Vàm Láng ".

Tại Trạm Kiểm Soát Quân Sự Vàm-Láng, chúng tôi có tất cả 31 người ( trong đó có Tôi ) do Tôi chỉ huy. Vì là một đơn vị quân sự đông người, với vũ khí, máy móc đầy đủ ... nên vị sĩ quan chỉ huy trạm kiểm soát ( cấp bậc Đại Úy ) đến gặp riêng Tôi, ông lễ phép yêu cầu Tôi, trực tiếp chỉ huy các quân nhân thuộc quyền , tự động từng người một vào phòng giao nộp vũ khí dưới sự chứng kiến trực tiếp của Tôi và thiếu úy Sở.

Trong lúc thiếu úy Sở cho anh em tập họp trước phòng giao nộp vũ khí, vị sĩ quan trưởng trạm mời Tôi ra gặp riêng ông, Tôi nhìn thấy bảng tên là Hoàng. Đại úy Hoàng nói với Tôi : " Thưa anh, anh và anh thiếu úy phụ tá của anh, có thể giữ lại mỗi người một cây colt, tôi sẽ ra lệnh việc nầy cho các em út của tôi ... mong anh hiểu cho ". Tôi bắt tay đại úy Hoàng và nói : " Xin cám ơn anh Hoàng ".
     
Trước phòng giao nộp vũ khí, Tôi nói với Sở : " Sở, mầy vào phòng giao nộp vũ khí trước, nhớ mang theo ba-lô, chứng kiến việc giao nộp, tao sẽ ra lệnh cho tụi nhỏ, bỏ ba-lô tại chỗ rồi lần lượt vào phòng giao nộp vũ khí, khi thằng cuối cùng đi ra, mầy ở đó chờ tao vào, tao với mầy, nhét cây colt vào ba-lô rồi đi ra, việc nầy, đại úy Hoàng đã ra lệnh cho các em út của ông rồi ... mầy đi đi ".

Chúng tôi hoàn thành việc giao nộp vũ khí và vào Trạm Tiếp Cư ở trung tâm tỉnh lỵ Gò Công.
Thay vì vào cư ngụ ở đây, thiếu úy Sở và thằng Xiếu tìm và xin được một nhà kho chứa gạo bỏ trống có thể chứa được hơn 20 người và một căn nhà nhỏ chứa dụng cụ xe hơi phế thải ... tất cả của một chủ nhân của một ga-ra sửa xe tên Hiệp Thành, nằm cạnh một con sông nhỏ và chúng tôi cư ngụ tại đây và ổn định cơ ngơi vào lúc 18 giờ 30 phút ngày 29 tháng 4 năm 1975.

Hai tiểu đội ĐPQ của Tấn và Tiến có  22 người cư ngụ trong căn nhà kho. Chúng tôi, 9 người là quân nhân cơ hữu của Ban Truyền Tin thuộc TTHL/QG/Vạn Kiếp thì cư ngụ trong căn nhà chứa dụng cụ phế thải của ga-ra sửa xe Hiệp Thành.
Tôi kéo Sở ra ngoài sân trước nhà và nói với Sở : " Sở, tao nghĩ rằng, có lẽ kể từ giờ phút nầy, tao với mầy chỉ lo và trách nhiệm với mấy thằng lính cơ hữu của mình ... để mấy thằng ĐPQ lại cho Tiến và Tấn, tụi nó tự lo cho nhau. Mầy đưa mấy thằng em của mình rà rà ra chợ xem coi tình hình như thế nào và lo vụ mướn xe cho ngày mai để về Sài-Gòn. Mầy qua nhà kho biểu Tấn và Tiến sang gặp tao và ra chợ với mấy đứa tụi nó, xong việc rồi về đây tao và mầy đi ăn cơm tối ... ".

Tôi nói với Tấn và Tiến như sau :" Hai em nghe Tôi nói đây, như 2 em đã biết, bây giờ anh em mình không còn súng đạn gì nữa và cũng không còn trách nhiệm, chiến đấu gì nữa ... cho nên Tôi nghĩ kể từ giờ phút nầy, 2 em cố gắng tự lo cho các em út của mình ... nếu có điều gì cần thì cứ việc đến gặp Tôi ... Tôi sẽ cho hai em thêm một số tiền nhỏ nữa để hai em có phương tiện mà lo cho các anh em mình ...".
Tấn chặn lời Tôi và nói : " Thưa đại úy, đại úy vẫn luôn là cấp chỉ huy của tụi em, và đại úy đã cho tụi em nhiều tiền rồi và tiền vẫn còn nhiều, mấy thằng lính, có tiền của đại úy cho tụi nó mừng lắm ... ".

Tôi nói tiếp với Tấn và Tiến : " Những số tiền phát cho anh em, thực ra không phải là tiền riêng của cá nhân Tôi mà là tiền của quốc gia, của quân đội. Trước khi rời khỏi trung tâm, Tôi ra lệnh cho các em của Tôi đến Phòng Tài Chính của đơn vị lấy tiền, Tôi nghĩ rằng, để tiền lại tụi Việt Cộng nó vào lấy, nó xài thì đau xót cho mình quá ... các anh cứ xem như đó là tiền lương, cộng thêm tiền thưởng mà Tôi xin thay mặt quốc gia, quân đội phát cho các anh, kể cả cho chúng tôi ... Mong rằng, quốc gia, quân đội sẽ tha lỗi cho Tôi và các anh em thông cảm cho Tôi đã làm việc nầy trong trường hợp bất khả kháng ". Nói xong, Tôi mở ba-lô lấy ra 3 xấp tiền, 300.000 đồng giao cho Tấn và Tiến.

Lúc 19 giờ 30 phút thì thiếu úy Sở trở về nhà còn mấy người lính cơ hữu của Tôi thì vẫn còn ở ngoài phố chưa trở về nơi cư ngụ.
Sở cầm trên tay 2 cái xắc tay to loại sắc du lịch dân sự. Sở bỏ hai sắc tay to xuống đất và nói : " Anh Xuyên, tình hình có vẻ gay go ... ngoài phố chợ, dân chúng rất xôn xao, có tin đồn là Việt Cộng đang bao vây và sẽ tấn công vào Sài-Gòn ... ông Dương Văn Minh mới lên làm Tổng Thống, đang thương thuyết với Việt Cộng để thành lập một Chính Phủ Liên Hiệp gồm 3 thành phần trong đó có tụi Việt Cộng, Giải Phóng Miền Nam, nhưng Việt Cộng không chịu còn đòi chiếm luôn miền Nam của mình ... "

Tôi im lặng không nói gì, Sở nói tiếp : " Anh Xuyên, tụi thằng Tánh, thằng Tình, thằng Tốt còn báo cho tôi biết là ngoài phố chợ, có nhiều thằng lính vào các tiệm bán quần áo, mua quần áo, giầy dép dân sự để thay thế đồ lính, rồi bỏ đồ lính ngay trong tiệm bán quần áo trông rất dị hợm và lố bịch. Mấy thằng em út cơ hữu của mình, tụi nó có vẻ mất tinh thần, tụi nó cũng đã thủ, đã mua quần áo, dép dân sự, sắc tay dân sự ... 3 thằng ôn-dịch của mình cũng vậy và tụi nó mua luôn cho cả tui lẫn anh sắc tay, quần áo, giầy dép dân sự rồi và giao cho tui mang về.
Tôi bực mình lên tiếng và chửi thề ( xin lỗi !!! ) : Đ... mẹ, mình vẫn còn là lính nghe Sở, mấy thằng nầy quá đáng, đúng là lính văn phòng, lính quân trường, trong khi mấy thằng lính ĐPQ vẵn còn quân phục chỉnh tề ... thôi, tao chịu thua tụi nó rồi ...".
Tôi nói đến đây thì bọn thằng Tánh, thằng Tình, thằng Tốt về tới, 3 thằng, trên tay, mỗi thằng cầm một sắc tay dân sự loại du lịch thật to và một bịch ny-lông đựng các thức ăn, uống ... im lặng nhìn Tôi như có vẻ sợ sệt ... Tôi nhìn chúng nó nhưng Tôi im lặng không nói gì ...

Sở lên tiếng nói : " Ba thằng tụi bây ở nhà coi chừng đồ đạc, tao và đại úy ra chợ ăn cơm ... nếu muốn đi đâu nữa thì phải chờ tao và đại úy về rồi mới đi tiếp nghe chưa ? ".   Ba thằng cùng dạ một tiếng thật nhỏ.
Tôi mang ba-lô trên vai và biểu Sở cũng mang ba-lô theo, cả 2 cùng rời khỏi nhà.

Tôi và Sở ngồi ăn cơm trong một quán ăn nhỏ, vắng khách và ngồi khuất trong một góc hẹp ... thành phố giờ nầy trông có vẻ yên tỉnh, người qua lại cũng không nhiều, thỉnh thoảng có những chiếc xe quân đội chạy nhanh trong thành phố.

Tôi nói với Sở : " Sở, lúc nầy đi đâu phải tự mang ba-lô theo vì có súng colt trong đó, mấy thằng nhỏ tụi nó không biết là tao và mầy vẫn còn súng trong người ... chút nữa trở về tao qua nằm với đám ĐPQ còn mầy cứ tiếp tục nằm với tụi cơ hữu của mình ... mầy nói với tụi nó là tao muốn như thế ... ".

Tại tỉnh lỵ Gò-Công ngày 30 tháng 4 năm 1975 :

Tôi giật mình thức dậy là đã hơn 8 giờ sáng, thằng Tình mời Tôi qua nhà ăn sáng ... Rửa mặt xong Tôi vào nhà, kéo ghế ngồi vào bàn, trên bàn, trong một dĩa to có một khúc bánh mì thịt, hai cái bánh bao và một ly cà phê sữa nóng.

Tôi im lặng ngồi ăn sáng không nói một lời nói nào ... Tôi vừa ăn xong thì thiếu úy Sở từ ngoài chợ về tới ... trước bụng Sở có nhét cây súng colt bên ngoài trông có vẻ oai vệ ... đưa tay chào Tôi theo lễ nghi quân cách, rồi lên tiếng nói lớn với đám lính cơ hữu của chúng tôi trong nhà : " Tất cả mọi người trong nhà ra ngoài, tôi có chuyện cần bàn với đại úy ... ".
Tất cả đám lính cơ hữu im lặng từ từ rời khỏi nhà ... Sở kéo ghế ngồi xuống.

Tôi nhìn Sở, vừa cười vừa nói, vừa chửi thề ( xin lỗi !!! ) : " Đ... mẹ, sao bữa nay mầy oai quá vậy, đeo cả súng làm tao sợ quá ... có chuyện gì quan trọng cần phải trình, báo không thiếu úy ? ".

Sở nghiêm giọng nói : " Anh Xuyên, mấy thằng lính của mình xuống tinh thần quá, tôi phải dọa tụi nó mới được. Sáng nay, tụi nó thấy tôi mang súng, tụi nó giật mình, mặt thằng nào cũng tái mét ... chưa chi mà đã muốn thay đồ dân sự rồi ... sáng nay, tôi nói với tụi nó, thằng nào, trong lúc nầy mà bận đồ dân sự là tao sẽ bắn nát óc ngay ... bây giờ mình vẫn còn là lính, tụi nó im như hến ... anh để tôi trị mấy thằng nầy mới được ... đúng là lính quân trường ".

Thiếu úy Sở với vẻ mặt thật buồn nói : " Thưa anh, ở Sài-Gòn, Tổng Thống Dương Văn Minh đã tuyên bố đầu hàng Việt Cộng. Các đơn vị phải buông súng tại chỗ và bàn giao đơn vị lại cho Việt Cộng ".
Sau khi nghe thiếu úy Sở nói như thế thì TS.Xuân, TS.Khôn, thằng Nhận, thằng Tốt khóc nức nở thành tiếng ...

Liền ngay sau đó, thằng Tánh, thằng Tình, thằng Xiếu từ ngoài phố chợ Gò-Công chạy về, khóc mếu máo, thằng Xiếu nói : " Đại úy ơi ! ở ngoài chợ, người ta nghe ra-dô, người ta nói ở Sài-Gòn mình đã đầu hàng Việt Cộng rồi, mình phải làm sao đây, đại úy ? ".
     Thực sự, lúc đầu Tôi hơi giật mình, choáng váng, nhưng sau đó, Tôi bình tĩnh lại ngay và nghiêm giọng cố gắng nói to : " Tất cả mọi người hãy nghe Tôi nói đây : chúng ta phải bình tĩnh, không có gì phải lo sợ, Tôi và thiếu úy Sở sẽ lo cho các anh em ... ".
    
Tôi vừa nói tới đó thì trung sĩ Tấn của ĐPP, từ nhà kho chạy qua và bước vào nhà, vừa khóc vừa nói : "Đại úy ơi ! mình thua Việt Cộng rồi, tụi em phải làm sao đây, đại úy ".
Tôi chặn lời của Tấn và nới : "Tấn, em, hãy bình tĩnh, em hãy nghe Tôi nói, em phải bình tĩnh. Em và Tiến tập họp anh em lại, Tôi sẽ sang nói chuyện với anh em ngay ... em về tập họp anh em, Tôi sẽ sang ngay ...
           
Để trấn an những quân nhân thuộc quyền và cũng để tự trấn an Tôi, Tôi mở ba-lô lấy cây súng colt ra nhét vào trước bụng và nói : "  Tao lập lại một lần nữa là chúng mình phải hết sức bình tĩnh, không phải lo lắng và sợ sệt gì cả, Tao, và thiếu úy Sở còn không sợ, anh em tụi bây có gì mà phải sợ, tụi tao vẫn còn mang cấp bậc và mang súng ... bây giờ nghe lệnh của Tao đây : tụi bây ở tại chỗ, Tao sang nói chuyện với anh em ĐPQ, xong Tao sẽ về ngay ... Sở, mầy bận quân phục và có súng colt trước bụng như  vậy, qua ngay bên nhà thằng chủ ga-ra sửa xe Hiệp Thành, gặp thằng chủ xe đò, trước mặt cả 2 thằng, đề nghị xin trả hết số tiền còn lại, ngoài số tiền đặt cọc trước chiều hôm qua cho việc mướn xe chở tụi mình về Sài-Gòn hôm nay, nói năng lịch sự lễ phép với tụi nó, nếu nó phản bội, không tôn trọng hợp đồng, không chịu đi thì đ... mẹ ( xin lỗi !!! ), rút súng hăm dọa bắn nát óc 2 thằng nầy cho tao, lúc nầy, chẳng còn con c... gì phải sợ, mầy đi ngay đi, trể rồi ... ".

Tôi bước vào nhà kho và nhìn thấy : tất cả 22 quân nhân ĐPQ của tiểu khu Long Khánh, đã đặt dưới quyền chỉ huy của Tôi, quân phục chỉnh tề, đứng nghiêm trang, ngay ngắn, xếp thành bốn hàng, hàng đầu có 7 người, trung sĩ Tấn và trung sĩ Tiến đứng ở hai đầu, bên phải và bên trái. Ba hàng còn lại tiếp theo ở phía sau, mỗi hàng có 5 người.

Trung sĩ Tấn chỉ huy tất cả đứng nghiêm trang chào Tôi, Tôi chào lại và nghiêm giọng nói : " Chào các anh em. Theo lệnh của Thượng Cấp, kể từ giờ phút nầy, chúng ta không còn là một người quân nhân của QL/VNCH nữa. Nhưng trước đây một giờ đồng hồ, chúng ta vẫn còn là người quân nhân của QL/VNCH ... chúng ta đã phục vụ, đã chiến đấu và đã hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao phó, đặc biệt là trong thời gian ngắn ngủi các anh em được đặt dưới quyền trực tiếp chỉ huy của Tôi. Bây giờ, Tôi đến đây để chào từ biệt các anh em và để có lời cám ơn các anh em. Tôi xin yêu cầu, các anh em phải hết sức bình tĩnh, không lo lắng, sợ sệt gì cả ... trước đây, chúng ta đã từng xông pha trên chiến trận mà chúng ta còn không sợ, thì bây giờ có gì mà phải sợ, bằng chứng là chúng ta vẫn còn mặc quân phục QL/VNCH trên người, Tôi vẫn còn mang cấp bậc và còn mang súng và còn đang đứng trước mặt của các anh em. Chút nữa đây, trung sĩ Tấn và trung sĩ Tiến sẽ mướn một chiếc xe đò.

Tôi bước vào nhà kho và nhìn thấy : tất cả 22 quân nhân ĐPQ của tiểu khu Long Khánh, đã đặt dưới quyền chỉ huy của Tôi, quân phục chỉnh tề, đứng nghiêm trang, ngay ngắn, xếp thành bốn hàng, hàng đầu có 7 người, trung sĩ Tấn và trung sĩ Tiến đứng ở hai đầu, bên phải và bên trái. Ba hàng còn lại tiếp theo ở phía sau, mỗi hàng có 5 người.
     
Trung sĩ Tấn chỉ huy tất cả đứng nghiêm trang chào Tôi, Tôi chào lại và nghiêm giọng nói : " Chào các anh em. Theo lệnh của Thượng Cấp, kể từ giờ phút nầy, chúng ta không còn là một người quân nhân của QL/VNCH nữa. Nhưng trước đây một giờ đồng hồ, chúng ta vẫn còn là người quân nhân của QL/VNCH ... chúng ta đã phục vụ, đã chiến đấu và đã hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao phó, đặc biệt là trong thời gian ngắn ngủi các anh em được đặt dưới quyền trực tiếp chỉ huy của Tôi. Bây giờ, Tôi đến đây để chào từ biệt các anh em và để có lời cám ơn các anh em. Tôi xin yêu cầu, các anh em phải hết sức bình tĩnh, không lo lắng, sợ sệt gì cả ... trước đây, chúng ta đã từng xông pha trên chiến trận mà chúng ta còn không sợ, thì bây giờ có gì mà phải sợ, bằng chứng là chúng ta vẫn còn mặc quân phục QL/VNCH trên người, Tôi vẫn còn mang cấp bậc và còn mang súng và còn đang đứng trước mặt của các anh em. Chút nữa đây, trung sĩ Tấn và trung sĩ Tiến sẽ mướn một chiếc xe đò để chở tất cả các anh em về lại Long Khánh và gặp lại gia đình. Trước khi đi, các anh em, mọi người, bình tĩnh ra chợ Gò-Công, mua cho mình một bộ quần áo dân sự thay cho bộ quân phục của mình. Riêng bộ quân phục, xin các anh em, cẩn thận xếp lại ngay ngắn bỏ vào ba-lô riêng của mình rồi đem thả xuống sông bên cạnh đây, đừng vứt bỏ bừa bãi khắp nơi, vì đó là BỘ QUÂN PHỤC DANH DỰ mà QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA và TỔ QUỐC VIỆT NAM đã trao cho chúng ta. Trước khi chia tay, Tôi xin phép được hân hạnh bắt tay từng người một. Xin chúc sức khỏe Tốt Lành và May Mắn đến với tất cả anh em và gia đình ... "

Tôi bắt tay từng người một, có những người vừa bắt tay Tôi vừa khóc, nhất là trung sĩ Tấn và trung sĩ Tiến ... Tôi thực sự xúc động không cầm được được nước mắt rơi ... bắt tay người Lính cuối cùng ... Tôi đi nhanh ra cửa và không dám nhìn lại.

Tôi, Sở và 7 người quân nhân thuộc cấp, tự động thay quần áo dân sự ... quân phục được bỏ vào ba-lô và được thả xuống sông.
Tôi lấy một khăn tay nhỏ, gói cặp lon đại úy màu vàng bỏ vào túi áo trước ngực có nút gài, bỏ vào sắc tay dân sự cái bóp nhỏ chứa các giấy tờ tùy thân và một ít tiền mà hơn 10 ngày nay đã chưa sờ và xài tới ... sau cùng bỏ cái nón bo vải mà trên nón có thêu cặp lon đại úy màu đen và cây súng colt 45 ... Đây là những trang kỷ vật thân yêu trong GIỜ THỨ 25 CỦA TÔI ... và của TRUNG TÂM HUẤN LUYỆN QUỐC GIA VẠN KIẾP ( KBC.4432 ) QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA.

Chúng tôi 9 người : Nguyễn Văn Xuyên, Trần Chiếm Sở, Trương Văn Khôn, Mã Thành Xuân, Đào Nhận, Nguyễn Văn Xiếu, Lê Văn Tánh, Nguyễn Văn Tình và Trần Văn Tốt ... trên một chiếc xe đò chở khách loại nhỏ có một người vừa chủ xe vừa tài xế và một người con trai làm phụ xế, rời trung tâm tỉnh lỵ Gò-Công vào lúc 12 giờ 18 phút ... tiến về Sài-Gòn ... thật buồn ... và thật buồn ...

Ba-Lê, ngày 19 tháng 6 năm 2020 & Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa lần thứ 55. ( 19.6.1965 - 19.6.2020 ).
Xin được viết lại cho Một Thời Để Nhớ và Một Thời Không Bao Giờ Quên.
                                                       * Nguyễn Vân Xuyên.

* Ghi chú 1 : Các Sĩ Quan Đơn Vị Trưởng của TTHL/QG/Vạn Kiếp vào ngày 30.4.1975 mà Tôi còn nhớ được. ( Đã hơn 45 năm, một thời gian thật dài, tháng, năm đã chồng chất, không sao tránh khỏ những khiếm khuyết sai sót. Mong nhận được sự sửa chửa, bổ túc. Xin cáo lỗi và chân thành cám ơn . Nguyễn Vân Xuyên ).

- Chỉ Huy Trưởng : Đại Tá Nguyễn Bá Thịnh. ( tốt nghiệp khóa 9 Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam & Võ Bị Đà Lạt - VBĐL ).
- Chỉ Huy Phó kiêm  Tham Mưu Trưởng : Trung Tá Phan Văn Kim. ( tốt nghiệp khóa 8 VBĐL )
- Chánh Văn Phòng của Chỉ Huy Trưởng : Đại Úy Trần Văn Vĩnh. ( Khóa 23 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức & SQTB/TĐ ).
- Chánh Văn Phòng của Chỉ Huy Phó kiêm Tham Mưu Trưởng : Thiếu Úy Lê Văn Hòa.
- Trưởng Phòng Nghiên Cứu Kế Hoạch kiêm Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Hành Quân : Thiếu Tá Nguyễn Ngọc Mai; ( gốc Thiếu Sinh Quân, khóa 2 Sĩ Quan Đặc Biệt Nha Trang ).
- Trưởng Phòng Thanh Tra : Thiếu Tá Lưu Đức Thạc. ( khóa 4 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Phòng Tài Chánh : Thiếu Tá Nguyễn Văn Sô.
- Phụ Tá Trưởng Phòng Tài Chánh : Trung Úy Trần Văn Đạo.
( Trên phương diện Điều Hành Hành Chánh, Phòng Tài Chánh trực thuộc Khối Hành Chánh Yểm Trợ, nhưng trên phương diện Điều Hành Chỉ Huy, đặt dưới quyền chỉ huy của Chỉ Huy Trưởng và Chỉ Huy Phó kiêm Tham Mưu Trưởng - CHT, CHP&TMT ).
- Đại Đội Trưởng Đại Đội An Ninh Xạ Trường : Thiếu Tá Nguyễn Văn An.
- Trưởng Phòng An Ninh : Trung Úy Nguyễn Văn Bình. ( khóa 27 SQTB/TĐ ).
- Phụ Tá Trưởng Phòng An Ninh : Trung Úy Thái Chi.
( Trên phương diện Điều Hành Hành Chánh, Phòng An Ninh trực thuộc Khối Chiến Tranh Chính Trị, nhưng trên phương diện Điều Hành Chỉ Huy, đặt dưới quyền chỉ huy của CHT và CHP&TMT ).
- Trưởng Trại Gia Binh : Thiếu Tá Nguyễn Đăng Thắng.
- Trưởng Ban Truyền Tin : Đại Úy Nguyễn Vân Xuyên. ( khóa 26 SQTB/TĐ ).
- Phụ Tá Trưởng Ban Truyền Tin : Thiếu Úy Trần Chiếm Sở.
( Trên phương diện Điều Hành Hành Chánh, Ban Truyền Tin trực thuộc Khối Hành Chánh Yểm Trợ, nhưng trên phương diện Điều Hành Chỉ Huy, đặt dưới quyền của CHT và CHP&TMT ).

- Liên Đoàn Trưởng Liên Đoàn Khóa Sinh : Trung Tá Nguyễn Văn Vĩnh. ( khóa 4 SQTB/TĐ ).
- Liên Đoàn Phó LĐKS : Thiếu Tá Nguyễn Văn Phần.
- Tiểu Đoàn Trưởng TĐKS. Nguyễn Trải : Thiếu Tá Lê Thế Dzịch. ( khóa 18 SQTB/TĐ ).
- Tiểu Đoàn Trưởng TĐKS. Thành Thái : Thiếu Tá Ngô Xuân Dũng.
- Tiểu Đoàn Trưởng TĐKS. Duy Tân : Đại Úy Lê Thi.
- Tiểu Đoàn Trưởng TĐKS. Quang Trung : Đại Úy Nguyễn Văn Thọ.
- Trưởng Khối Huấn Luyện : Thiếu Tá Trần Khắc Thuyên. ( khóa 16 VBĐL ).
- Trưởng Phòng Điều Hành HL : Đại Úy Hoàng Xuân Hoan ? Đại Úy Trần Ngọc Ánh. ( khóa 21 VBĐL ) ? Đại Úy Khiếu Như Hổ ?
- Phụ Tá Trưởng Phòng Điều Hành HL : Đại Úy Nguyễn Đa.
- Trưởng Ban Khảo Hạch : Trung Úy Phạm Khắc Hiện. ( khóa 4/68 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Ban Thao Dược : Đại Úy Vũ Huy Quý. ( khóa 23 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Ban Trợ Huấn Cụ : Trung Úy Dương Kỳ Trung. ( khóa 6/68 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Khoa Chiến Thuật : Thiếu Tá Nguyễn Đức Kiệt. ( khóa 16 VBĐL ).
- Trưởng Ban Huấn Luyện Cá Nhân : Đại Úy Lê Văn Xê.
- Trưởng Ban Huấn Luyện Đơn Vị : Đại Úy Nguyễn Văn Hưng ? Đại Úy Nguyễn Văn Dương ?
- Trưởng Khoa Vũ Khí kiêm Trưởng Khu Súng Cối : Đại Úy Tống Văn Bích. ( khóa 15 SQTB/TĐ ).
- Phụ Tá Trưởng Khoa Vũ Khí kiêm Trưởng Huấn Luyện Vũ Khí Cộng Đồng : Đại Úy Nguyễn Văn Hương.
- Trưởng Ban Huấn Luyện Vũ Khí Cá Nhân : Đại Úy Nguyễn Văn Lai.
- Trưởng Khoa Tổng Quát : Đại Úy Nguyễn Văn Ấm. ( khóa 14 SQTB/TĐ ).
- Phụ Tá Trưởng Khoa Tổng Quát : Đại Úy Trần Viên Hoành. ( khóa 12 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Ban Huấn Luyện Đại Cương : Đại Úy Huỳnh Tấn Khéo. ( khóa 23 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Ban Huấn Luyện Chuyên Môn : Đại Úy Nguyễn Văn Đẹp. ( gốc Thiếu Sinh Quân).
- Trưởng Khối Chiến Tranh Chính Trị : Đại Úy Ngô Trung Quang.
- Trưởng Phòng Chính Huấn : Đại Úy Dương Văn Trinh. ( khóa 1 Trường Chiến Tranh Chính Trị Đà-Lạt ).
- Trưởng Phòng Tâm Lý Chiến : Đại Úy Hoàng Đình Cự.
- Trưởng Ban Thể Dục, Thể Thao : Trung Úy Nguyễn Minh Kiệt. ( khóa 9/68 SQTB/TĐ ).
- Trưởng Võ Đường : Trung Úy Nguyễn Kim Châu. ( gốc Thiếu Sinh Quân ).
- Trưởng Khối Hành Chánh Yểm Trợ : Thiếu Tá Trần Hữu Thái.
- Trưởng Phònh Nhân Viên : Thiếu Tá Phạm Công Tắc.
- Trưởng Phòng Tiếp Liệu : Đại Úy Lê Văn Từ.
- Đại Đội Trưởng Đại Đội Công Vụ : Đại Úy Trần Hồng Cẩm.
- Trưởng Ban Quân Nhu : Trung Úy Mai Quang Vinh.
- Trưởng Ban Ẩm Thực : Trung Úy Nguyễn Văn Liêm. ( gốc Thiếu Sinh Quân ).
- Trưởng Ban Quân Khí : Đại Úy Nguyễn Văn Hổ.
- Trưởng Ban Quân Xa : Chuẩn Úy Nguyễn Văn Quốc.
- Trưởng Quầy Hàng Quân Tiếp Vụ : Đại Úy Phạm Triều Tiên. ( khóa 25 SQTB/TĐ ).
- Y Sĩ Trưởng Bệnh Xá ; Y Sĩ Trung Úy Cao Tấn Phương.
( + Nha Sĩ Trung Úy Nguyễn Bảo Gia + Dược Sĩ Trung Úy Nguyễn Xuân Quang + Sĩ Quan Trợ Y Trung Úy Nguyễn Văn Phán ).

Aucun commentaire: