Khi
tôi chết, đừng khóc than thảm
thiết!
Ðừng viếng thăm, đừng có đặt vòng hoa!
Bởi vì tôi không muốn trở thành ma,
Có nó rồi, lại mất nó như không!
Thế tại sao ta cứ mãi chờ mong,
Ðược giàu có, nhà lầu, xe bóng láng?…
Tôi là kẻ tình cờ đi tị nạn,
Chẳng ham gì bỏ xác ở xứ người!
Nửa đời tôi chẳng có một ngày vui!
Buồn thảm lắm vì quê hương đã mất!
Nạn Hán-hóa đang ngày đêm rình rập!
Ðất, đảo nào dính dáng tới Việt Nam?
Kẻ nắm quyền – chỉ là kẻ gian tham,
Nên bán đứng quê hương cho lũ Hán!
Khi tôi chết – vẫn là người tị nạn,
Còn ham gì mà không đốt thân này?!
Ðốt thành tro rồi rải khắp Ðông, Tây…
Làm phân bón cho vườn rau, cây trái...
Khi tôi chết, xin người thân đừng
ngại,
Làm những gì tôi di chúc hôm nay.
Ðừng phân ưu, đừng cáo phó, khóc vay…
Chết là hết! Chẳng còn ai nhớ tới!
Lúc còn sống mà chẳng ai thăm hỏi!
Khi chết rồi, còn nghe được gì không?
(Ðức Phố, 18-02-2009)
* VĨNH LIÊM
-
oOo -
1
B - MY LAST WILL (Translated from Vietnamese by Chu
Hữu Tín)
When
I die, do not cry and snob and complain
Do
not visit, do not lay a wreath
Because
I do not like to transform into a phantom
To
follow up what I have lost.
Because
the fortune did never exist
It
has come then you lose it as nil
Thus
why do you never expect it
To
become rich, to have building, shiny car
I
was by chance a refugee
Not
eager to leave my corpse in a foreign country
For
half a life I did not have a happy day
I
was so moved because my country has been lost
Chinese threats day and night,
it is on the watch for us
Land,
island belonged to Viet Nam
Leaders
are dishonest and greedy
Thus
they sold our country to the Chinese
When I die – I am still a
refugee
With
eagerness, please cremate this corpse
Burned
into ashes then spread over East and West
As
fertilizer apply to the vegetables garden, orchard
When
I die, my relatives, please do not hesitate
Do
what I say as my last will today
No
condolence, obituary, pseudo-cry
Death
is the End. Nobody will remember
When
I am alive no person comes and visits
When
I am dead will I hear anything?
*
For VINH LIEM
Translated
from Vietnamese by Chu Hữu Tín
RGC
21-02-2009 (100.0)
* * *
2
- Thơ : NGÕ TRÚC (Vĩnh Liêm)
tác
giả bức ảnh “Tan Trường Về”)
Cũng
lối này, xưa em với anh
Những
chiều tan học bước chân nhanh
Lối
về ngõ trúc bay tà áo
Màu
trắng trinh nguyên quyện lá xanh.
Tuổi
trẻ hồn xanh như lá tre
Mộng
đời êm ả phút đê mê
Bàn
tay mềm ấm như tơ lụa
Nguyện
ước xây mơ buổi hẹn thề.
Ðời
bỗng chôn vùi giấc mộng mơ
Lối
về vắng bóng của em thơ
Chiến
tranh, ngõ trúc người đôi ngả
Lạc
lõng hồn anh hóa dại khờ!
Em
đi biền biệt tìm đâu thấy!
Nửa
mảnh đời anh bỗng nát nhầu!
Ngõ
trúc còn xanh, tình sống dậy
Bao
giờ xóa hết nỗi thương đau?!
(Ðức
Phố, 22-02-93 )
* VĨNH LIÊM
- Nguồn:
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire