(Kỷ niệm với Cụ Tô Giang
Tử và Tiến sĩ Thái Văn Kiểm. Trong dịp tham dự Đại Hội Thi Ca Quốc Tế tại Liège, Bỉ
quốc).
Tôi đã gặp các thi hào thế
giới,
Bên Sông Mơ (*) gợn sóng,
gió mưa Thu.
Những thi khúc tôi không
mơ đạt tới,
Vì thơ tôi toàn cay đắng,
hận thù.
Tôi đối diện những thiên
tài các nước,
Những nguồn thơ dào dạt
chảy như sông.
Những khuôn mặt chưa hề
quen biết trước,
Đứng gần nhau vẫn cách
biệt Tây-Đông!
Các anh chị nói cười vui
như Tết,
Chuyện thơ văn trao đổi
rất thân tình.
Tôi liên tưởng đến đồng
bào liều chết,
Bỏ quê nhà tìm mạng sống mong manh.
Những
tiệc rượu – thức ăn còn dư
giả,
Những liên hoan – giọt
rượu chảy tràn ly.
Tôi lại nhớ đồng bào tôi
đói lả,
Hơn mười năm chưa biết
thịt là gì!
Anh vui sướng đặt môi hôn
từ giã,
Những lời chào nghe ngọt
lịm bờ môi.
Tôi quay mặt giấu nỗi buồn
nhục nhã,
Của người dân lưu lạc bốn
phương trời.
Tôi đứng lặng nhìn Sông Mơ
thơ mộng,
Tưởng chừng mình đi lạc
chốn thiên thai.
Tôi lại nhớ đồng bào tôi
đang sống,
Trên quê hương nhưng thân
phận lưu đày.
Từ giã nhé! Sông Mơ êm đềm
quá!
Sông có còn thổn thức nỗi
đau thương?
Tôi đã cạn nguồn thơ nơi
xứ lạ,
Nên không buồn ca ngợi
cảnh muôn phương.
(Liège, Belgium,
12-09-1986)
* VĨNH LIÊM
(*) Phiên âm tên sông
Meuse, Liège, Bỉ quốc.
Tôi đã gặp các thi hào thế
giới,
Bên Sông Mơ (*) gợn sóng,
gió mưa Thu.
Những thi khúc tôi không
mơ đạt tới,
Vì thơ tôi toàn cay đắng,
hận thù.
Tôi đối diện những thiên
tài các nước,
Những nguồn thơ dào dạt
chảy như sông.
Những khuôn mặt chưa hề
quen biết trước,
Đứng gần nhau vẫn cách
biệt Tây-Đông!
Các anh chị nói cười vui
như Tết,
Chuyện thơ văn trao đổi
rất thân tình.
Tôi liên tưởng đến đồng
bào liều chết,
Bỏ quê nhà tìm mạng sống mong manh.
Những
tiệc rượu – thức ăn còn dư
giả,
Những liên hoan – giọt
rượu chảy tràn ly.
Tôi lại nhớ đồng bào tôi
đói lả,
Hơn mười năm chưa biết
thịt là gì!
Anh vui sướng đặt môi hôn
từ giã,
Những lời chào nghe ngọt
lịm bờ môi.
Tôi quay mặt giấu nỗi buồn
nhục nhã,
Của người dân lưu lạc bốn
phương trời.
Tôi đứng lặng nhìn Sông Mơ
thơ mộng,
Tưởng chừng mình đi lạc
chốn thiên thai.
Tôi lại nhớ đồng bào tôi
đang sống,
Trên quê hương nhưng thân
phận lưu đày.
Từ giã nhé! Sông Mơ êm đềm
quá!
Sông có còn thổn thức nỗi
đau thương?
Tôi đã cạn nguồn thơ nơi
xứ lạ,
Nên không buồn ca ngợi
cảnh muôn phương.
(Liège, Belgium,
12-09-1986)
* VĨNH LIÊM
(*) Phiên âm tên sông
Meuse, Liège, Bỉ quốc.
Tôi đã gặp các thi hào thế
giới,
Bên Sông Mơ (*) gợn sóng,
gió mưa Thu.
Những thi khúc tôi không
mơ đạt tới,
Vì thơ tôi toàn cay đắng,
hận thù.
Tôi đối diện những thiên
tài các nước,
Những nguồn thơ dào dạt
chảy như sông.
Những khuôn mặt chưa hề
quen biết trước,
Đứng gần nhau vẫn cách
biệt Tây-Đông!
Các anh chị nói cười vui
như Tết,
Chuyện thơ văn trao đổi
rất thân tình.
Tôi liên tưởng đến đồng
bào liều chết,
Bỏ quê nhà tìm mạng sống mong manh.
Những
tiệc rượu – thức ăn còn dư
giả,
Những liên hoan – giọt
rượu chảy tràn ly.
Tôi lại nhớ đồng bào tôi
đói lả,
Hơn mười năm chưa biết
thịt là gì!
Anh vui sướng đặt môi hôn
từ giã,
Những lời chào nghe ngọt
lịm bờ môi.
Tôi quay mặt giấu nỗi buồn
nhục nhã,
Của người dân lưu lạc bốn
phương trời.
Tôi đứng lặng nhìn Sông Mơ
thơ mộng,
Tưởng chừng mình đi lạc
chốn thiên thai.
Tôi lại nhớ đồng bào tôi
đang sống,
Trên quê hương nhưng thân
phận lưu đày.
Từ giã nhé! Sông Mơ êm đềm
quá!
Sông có còn thổn thức nỗi
đau thương?
Tôi đã cạn nguồn thơ nơi
xứ lạ,
Nên không buồn ca ngợi
cảnh muôn phương.
(Liège, Belgium,
12-09-1986)
* VĨNH LIÊM
(*) Phiên âm tên sông Meuse, Liège, Bỉ quốc.



Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire