Tại sao chỉ là “Thoát Trung” mà không là: “Chống Trung” hoặc “Đuổi Trung” (Mai Thanh Truyết)

Đọc bài viết của tác giả Hà Sĩ Phu trên Bauxite Việt Nam dưới tựa đề:”Thoát Trung là con đường Nhà nước và Nhân dân phải cùng làm” làm cho người viết quyết định phải nói lên quan điểm của mình.
Xin trích đoạn phần trên cùng của bài viết của HSP:”Thoát Trung là chống lại con đường Bắc thuộc mới đang hiện ra ngày càng khốc liệt. Sự nghiệp chống xâm lược của một quốc gia đương nhiên phải do Nhà nước của quốc gia ấy đảm đương và tổ chức. Nhưng việc chống xâm lăng Trung Cộng đối với Nhà nước Cộng sản Việt Nam là việc rất khó thực hiện vì hai lý do:
1- Do nhu cầu bảo vệ quyền lãnh đạo độc tôn của một đảng Cộng sản nên ĐCSVN không muốn Thoát Trung. Việc bảo vệ Tổ quốc Việt Nam lại mâu thuẫn với việc bảo vệ quyền lực độc tôn của đảng, mà lời TBT Nguyễn Văn Linh chính là một minh chứng khi ông đặt ĐCS của ông lên trên Tổ quốc: “Tôi cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất nước còn hơn mất Đảng”. Lời đúc kết ấy, tuyên ngôn ấy “mãi mãi là một vết cắt lịch sử rất sâu vào da thịt Việt Nam”.
2- Đã có những văn bản ràng buộc khiến ĐCSVN không thể Thoát Trung. Điển hình nhất là Công hàm năm 1958 của Thủ tướng Phạm Văn Đồng dưới sự chỉ đạo tối cao của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Công hàm ấy tán thành công hàm của Thủ tướng Trung quốc Chu Ân Lai xác định hải phận của Trung quốc, có bản đồ kèm theo, xác định “Tây Sa” và “Nam Sa” (tức Hoàng Sa và Trường Sa) là của Trung Quốc, tức không phải của Việt Nam. Đó là căn cứ pháp lý mà Trung Quốc đã đưa vào hồ sơ pháp lý trình Liên Hiệp Quốc. Muốn bác bỏ giá trị pháp lý của công hàm Phạm Văn Đồng chỉ có cách duy nhất là lên án công hàm ấy chống lại chủ quyền của nhân dân Việt Nam, cũng tức là lên án chế độ Cộng sản mà Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng đại diện. Đó không chỉ là một văn bản pháp lý bán nước mà còn nặng nề hơn. Bán tức là xác định quyền sở hữu trước đây của mình nhưng nay bán cho nước khác, nhưng công hàm Phạm Văn Đồng công nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc, không phải của Việt Nam, đó là sự chối bỏ chủ quyền, nay biết nói sao trước pháp luật quốc tế? Không chối bỏ cái công hàm tự diệt ấy thì làm sao mà kiện?
Ấy mới là việc ở hải phận và biển đảo, còn sự xâm lăng nội địa và toàn diện tất nhiên còn có những ràng buộc khác cũng không kém phần rắc rối.
Vì hai lý do như trên, muốn Thoát Trung tận gốc, để muôn đời thanh thản, chẳng có cách gì khác hơn là phải thoát ly khỏi thể chế cũ, cái thể chế đã bất đắc dĩ phải cho kẻ thù truyền kiếp mượn đường “môi răng” để tiến hành xâm lược ngọt như tằm ăn dâu”. (Trích nguyên văn và không sửa chữa gì cả)
Hai lý do mà HSP nêu ra để diễn giảng cho câu hỏi “Tại sao phải thoát Trung…” không phải là vấn đề cần bàn thảo. Mà vấn đề chính làm cho người viết thắc mắc là…từ bao năm nay, trên các diễn đàn mạng, qua những bài bình luận trên web, facebook, trên báo chí, người viết chỉ đọc được đến chữ “THOÁT TRUNG” mà thôi?
Tại sao?
HSP chấm dứt trích đoạn trên bằng một kết luận:”… Thoát Trung tận gốc, để muôn đời thanh thản, chẳng có cách gì khác hơn là phải thoát ly khỏi thể chế cũ…”
Phải chăng trong tự điển Việt Nam ở trong nước không có chữ CHỐNG hay ĐUỔI TC?
* Vì thoát Trung cho nên ngay sau trận chiến 19/2/1979 bằng cách “bỏ chạy” để cho TC chiếm 6 tỉnh địa đầu miền Bắc?
* Vì thoát Trung cho nên 306.000 hectare rừng đầu nguồn vào tay TC?
* Vì thoát Trung cho nên bỏ chạy và không được bắn lại, cho nên 64 người lính Bắc Việt phơi thây và một số đão ở Trường Sa vào tay TC năm 1988?
* Vì thoát trung cho nên 313 khu chế xuất, khu công nghiệp, Bauxite Tân Rai, Nhân Cơ, Formosa Vũng Áng, Khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Đông Đô Đại Phố, Phú Quốc đã vào tay Trung Cộng?
* Vì thoát Trung cho nên các tỉnh Kontum, Pleiku, Ban Mê Thuột, Đắc Nông, Bình Phước nằm trên xa lộ hồ chí minh (Quốc lộ 14 nối dài trước 1975) chứa hàng triệu người Tàu đến định cư, mở trường học tiếng quan thoại và đẩy lùi những dân tộc thiểu số miền Cao nguyên Trung phần Việt Nam chạy vào rừng sâu hay qua trú ngụ tại Lào hay Cambodia?
* Vì thoát Trung cho nên bao nhiêu thành phố trên miền duyên hải từ Bắc tới Nam đều DÀNH cho người Tàu …tự tung tự tát?
Và, vì thoát Trung cho nên Mẹ Việt Nam mới tiêu điều tàn tạ ngày hôm nay, 2019!
Tất cả chỉ nói lên được não trạng Thoát và Chạy!
Một não trạng ươn hèn và làm nhục chí dân tộc!
Còn đâu tinh thần Trần Quốc Toản!
Còn đâu tinh thần Quang Trung!
Không lẽ Nguồn sống và Chính khí dân tộc Việt đã cạn kiệt?
Ông Hà Sĩ Phu kết luận bài viết thoát Trung bằng:Nhà nước và Nhân dân cùng làm nên thôn xóm khang trang, thanh thoát. Sáng kiến ấy rất hay, tôi nghĩ con đường Thoát Trung rất lớn lao này Nhà nước và Nhân dân cũng nên hiệp đồng, cùng làm như làm những con đường nơi thôn dã vậy.
Với nỗi niềm của một con dân nước Việt, biết mình chỉ là một công dân “tiểu tốt vô danh”, nhưng lòng chẳng thể yên, nên tôi cứ nghĩ xa thôi lại nghĩ gần mà trút hết nỗi lòng như vậy, mong được lượng thứ nếu còn những điều gì tác giả nghĩ chưa được thỏa đáng”.
Xin lỗi Ông, tới giờ phút nầy, nước đã tới trôn rồi mà một công dân “tiểu tốt vô danh” vẫn MONG “nhà nước và nhân dân cùng làm”, “sáng kiến nầy rất hay” …”như làm những con đường nơi thôn dã vậy”.
Chắn chắn tuổi trẻ Việt Nam ở hải ngoại cũng như ở trong nước sẽ không bao giờ …"Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường của trí thức Hà Sĩ Phu “công bố” ngày 12 tháng 5 năm 2000 cũng như bài viết vừa “post” lên Bauxite Việt Nam!
Viết đến đây, người viết phải dừng lại và ngồi thiền trong 30 phút, nếu không sẽ không dằn được lòng sân hận mà…chửi tục làm dơ bẩn tai người đọc.
Chúng ta cũng không quên cách đây vài tuần, 7,8 nhà “trí thức” gốc miền Nam trước kia, trong đó có “bs” Huỳnh Tấn Mẫm cũng cầm vài biểu ngữ phản đối “Trung Quốc” xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế ở Bãi Tư Chính của Việt Nam. Đứng loanh quanh độ 30 phút, cảnh sát CSBV đi đến “giảng nghĩa”, rồi sau đó, cả nhóm ngoan ngoản đi về nhà. Thế là làm xong bổn phận công dân (không bị dẫn vào đồn công an và tự tử!) của …những người cúc cung phục vụ cho cường quyền để rồi bị “vắt chanh bỏ vỏ” và bị cho…ra rìa!
Thưa Bà Con,
Trong hơn 30 năm miệt mài trong con đường đuổi Tàu cứu nước trên nhiều mặt như: kinh tế, môi trường, giáo dục, văn hóa…để sau cùng thành lập Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng vào năm 2011.
Thật rõ ràng và rạch ròi.
Ban đầu, người viết cũng vẫn phải chịu búa rìu dư luận là cực đoan, được quy chụp là chống cộng tới chiều. Nhưng hiện nay, trên các diễn đàn mạng, có bao nhiêu cá nhân, hội đoàn, tổ chức…đã trực tiếp hay gián tiếp xem việc chống Tàu diệt Việt cộng là một “Motto” cho công cuộc tranh đấu.
Trong sách “Lối Thoát Cho Việt Nam”, người viết đã dứt khoát tiên liệu và kết luận:
* Nước Tàu sẽ bị xé nhỏ thành nhiều mảnh nhỏ và Vân Nam sẽ là một quốc gia mới từ năm 2000;
* Mô hình trục Ấn Độ - Thái Bình Dương đã được hình dung từ 2016;
* Tại sao Chống Tàu để diệt Việt cộng tức CSBV?
* Cộng sản Bắc Việt là trở ngại chính cho việc chống Tàu;
* Trung Cộng không đáng sợ;
* Phải triệt tiêu và xóa bỏ cớ chế chuyên chính của CSBV?
* CSBV là nguyên nhân chính của sự hiện diện của TC ngày hôm nay;
* CSBV là tội đồ của dân tộc!
* Hãy tìm cách…đuổi CSBV về tàu;
* Đi với Mỹ mất đảng – Đi với Tàu mất nước – Đường nào cũng chết;
* Lối thoát nào cho Việt Nam: Cách mạng bất tuân dân sự.
Ngần ấy suy nghĩ và tiến trình hành động kể trên, thiết nghĩ người “công dân tiểu tốt vô danh” và những người còn mang não trạng “cùng hợp tác với CSBV” nên chuyển hóa suy nghĩ “mang đảng và nhân dân cùng hành động để thoát Trung…”.
Giờ phút nầy chỉ còn một quyết tâm SỐNG MÁI với CSBV và đuổi TC về Tàu mà thôi.
Không còn con đường nào khác đâu Bà Con ơi!
Mai Thanh Truyết
Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng
Houston, 19/8/2019
Ngày cách mạng mùa thu năm 1945 làm tiêu điều nước Nam.

Aucun commentaire: