THẢM HỌA CỘNG SẢN (KÌ CUỐI) (PHẠM ĐÌNH TRỌNG)

congsan_danap_nhandan‘…Người dân Việt Nam dù là trí tuệ tinh hoa, dù là tài năng suất chúng tạo được cuộc sống giầu sang cũng không có hạnh phúc khi sống trên đất nước Việt Nam không có tự do, không có quyền con người. Vì vậy từ khi đảng cộng sản cầm quyền ở Việt Nam đã tạo ra dòng chảy xối xả, bất tận, dòng người Việt Nam bất hạnh bỏ nước ra đi…’

4. QUI HOẠCH THẢM HỌA
Đảng cộng sản Việt Nam lại đang bước vào một mùa đại hội mới, đại hội 13. Lại một dịp đảng ngốn vô tội vạ tiền của dân của nước. Ngân sách nghèo của nước, tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân lại thêm một lần ào ạt chảy máu hàng ngàn tỉ đồng chi cho đại hội đảng các cấp từ đại hội chi bộ ấp, phường ở địa phương, phòng, ban ở cơ quan nhà nước đến đại hội đảng toàn quốc.

Ở nhà đỏ Ba Đình, những nhà lí luận giáo điều cộng sản tập trung dồn tâm sức đánh bóng lại những ngôn từ mĩ miều, sáo rỗng, mòn cũ, đại ngôn, khuếch đại thành tích kinh tế xã hội để có bản báo cáo chính trị rực rỡ màu hồng, khẳng định sự lãnh đạo tài tình, sáng suốt của đảng đã đưa đất nước đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Kì đại hội này đảng cộng sản cầm quyền còn gấp gáp, tất bật làm một việc thể hiện não trạng chủ quan, duy ý chí muôn đời của người cộng sản là qui hoạch cán bộ cấp chiến lược.
Như trước đây họ đã chủ quan duy ý chí vẽ ra những kế hoạch kinh tế 5 năm, 10 năm, kế hoạch hóa hổ, hóa rồng: “Đến 2020, Việt Nam sẽ trở thành một nước công nghiệp có cơ sở vật chất kỹ thuật hiện đại, cơ cấu kinh tế hợp lý, quan hệ sản xuất tiến bộ, phù hợp với trình độ phát triển của lực lượng sản xuất, đời sống vật chất và tinh thần cao, quốc phòng, an ninh vững chắc, dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, văn minh.” Nhưng cuối năm 2019 rồi, đất nước vẫn tan hoang bởi bô xít Tây Nguyên, Formosa Vũng Áng, điện Vĩnh Tân, đạm Ninh Bình . . . Bởi làm ăn thua lỗ hàng ngàn tỉ tiền của những quả đấm thép, những tổng công ty kinh doanh của nhà nước như Vinashine, Vinalines. Dân càng è cổ gánh khối nợ quốc gia ngày càng lớn. Dòng người đói ăn, đói tự do ùn ùn bỏ nước ra đi kiếm sống ngày càng đông để rồi phải nhận những số kiếp bi thảm như cái chết trong thùng xe container không có không khí để thở của 39 người Việt Nam trên đường trốn vào nước Anh ngày 23 tháng mười, năm 2019. Những kế hoạch kinh tế chủ quan duy ý chí đều đã chết thảm kéo theo sự thua lỗ, đổ bể cả nền kinh tế, kéo theo sự yếu hèn của nước, sự khốn cùng của dân.
Quy hoạch cán bộ cấp chiến lược lại đi theo lối mòn dẫn đến vực thẳm của những kế hoạch kinh tế viển vông không thể tránh khỏi thất bại ê chề vì không những thiển cận, chủ quan, duy ý chí mà còn dại dột và hỗn xược loại bỏ vai trò nhân dân, những người chủ thực sự của đất nước. Nhân dân mới là những người thực sự có đủ quyền, có đủ tư cách, có đủ sự công tâm và có đủ hiền tài để tiến cử và bầu chọn người thay mặt dân quản trị đất nước. Đảng áp đặt những nhân cách nhem nhuốc của đảng không được dân tin cậy, không được dân bầu chọn ngồi vào ghế cai trị dân là cướp quyền dân, sẽ thất bại nặng nề.
Cán bộ cấp chiến lược là những phương diện quốc gia, những chính khách trên chính trường quốc tế. Trong đảng là thành viên nhà đỏ, ủy viên trung ương đảng. Trong chính quyền nhà nước là thành viên Chính phủ, đứng đầu vùng lãnh thổ, đứng đầu các lĩnh vực đời sống kinh tế xã hội. Trong đảng bày đặt, sắp xếp đảng viên vào các cấp ủy là việc riêng của đảng, là quyền của đảng. Nhưng chọn người vào ghế quan chức nhà nước đứng đầu các cơ quan cai trị dân là quyền của dân, do lá phiếu của người dân bầu chọn. Quy hoạch cán bộ cấp chiến lược chỉ là trò gian lận ngôn từ, gian lận khái niệm của việc cướp quyền dân mà thôi, chỉ là trò biến dân thành bầy cừu và trò giật dây cho quốc hội diễn màn múa rối hợp thức hóa việc cướp quyền dân của đảng cộng sản.
Là nhà báo có hạng của đài Phát thanh và Truyền hình quốc gia, suốt mấy chục năm làm báo, nhà báo Lê Phú Khải vào ra chốn thâm nghiêm, tiếp cận với những vai vế cao nhất trong cung đình cộng sản. Nhà báo quá lọc lõi và rành rẽ cung đình cộng sản Lê Phú Khải đã có khái quát chí lí về việc chọn người, dùng người của nhà nước cộng sản là: Thu hoạch xong, trước khi cho thóc vào bồ, người làm ruộng phải sàng xảy loại bỏ rơm rác, thóc lép, thóc hư, chỉ giữ lại những hạt thóc mẩy. Mỗi kì đại hội đảng cộng sản cũng là một lần sàng xảy. Nhưng với cộng sản phản con người, phản tự nhiên, phản tiến hóa nhân loại, cái gì cũng khác người và sàng xảy cộng sản cũng khác dân gian là cộng sản sàng xảy để loại bỏ tinh hoa, giữ lại cặn bã. Sàng xảy loại bỏ tinh hoa đến lần thứ mười ba thì chỉ còn cặn bã của cặn bã!
Sự phản dân hại nước của đảng cộng sản ngày càng lồ lộ. Những người Việt Nam ưu tú lầm tưởng cộng sản là yêu nước và đã đi với cộng sản thời chiến tranh cách mạng đến nay nếu chưa bị cộng sản sàng xảy loại bỏ thì họ cũng đã lần lượt tự rời bỏ cộng sản. Lớp người trẻ của văn minh tin học có tài năng và nhân cách, có lòng tư tin và có đủ độ lùi về thời gian lịch sử để nhận ra tội ác ghê tởm của đảng cộng sản với nhân dân, đất nước Việt Nam, không khi nào những tài năng và nhân cách đó chịu đánh mất mình để vào đảng không có tính người và đang cản trở sự phát triển của đất nước, cản trở sự đi tới của nhân dân hòa nhập với nhân loại văn minh.
Từ nhiều năm qua, vào đảng cộng sản chỉ còn ba hạng người.
Một là. Những quan chức cộng sản ăn trên ngồi trốc, cả đời hưởng đặc quyền đặc lợi đều đã tự qui hoạch tương lai cho con cháu bằng cách đưa chúng vào đảng, đặt chúng lên bệ phóng quyền lực. Khi cộng sản bố về hưu rời ghế quyền lực thì cộng sản con đã có vị trí tiếp cận quyền lực, tiếp nối cuộc đời ăn trên ngồi trốc, tiếp nối hưởng thụ đặc quyền đặc lợi.
Như cộng sản con Trần Tuấn Anh, bộ trưởng Công thương là sự tiếp nối của cộng sản bố Trần Đức Lương, ủy viên bộ Chính trị, Chủ tịch nước.
Như cộng sản con Lê Trương Hải Hiếu, chủ tịch quận là sự nối tiếp của cộng sản bố Lê Thanh Hải ủy viên bộ Chính trị, bí thư Sài Gòn.
Như cộng sản con Nguyễn Việt Quế Sơn, phó bí thư quận ủy là sự tiếp nối cộng sản bố Nguyễn Văn Đua, phó bí thư thành ủy Sài Gòn.
Như cộng sản Nguyễn Thị Kim Tiến từ phó giàm đốc rồi giám đốc viện Pasteur Sài Gòn nhảy lên thứ trưởng, rồi bộ trưởng bộ Y tế. Chỉ còn vài ngày cuối cùng ngồi ghế bộ trưởng Y tế, cộng sản mẹ Nguyễn Thị Kim Tiến liền kí quyết định đề bạt cộng sản con trai Hoàng Quốc Cường lên chức phó giám đốc viện Pasteur Sài Gòn để nối tiếp con đường công danh, tiếp nối quyền cai trị và quyền hưởng thụ đặc quyền, đặc lợi của cộng sản mẹ.
Như vợ con, cháu chắt bí thư tỉnh ủy Nguyễn Nhân Chiến, như con cháu bí thư tỉnh ủy Triệu Tài Vinh đều phải là đảng viên cộng sản mới có thể chiếm lĩnh đúng qui trình những chiếc ghế quan chức trong tỉnh. Đây sẽ là nguồn lớn, ưu tiên hàng đầu của lò qui hoạch cán bộ cấp chiến lược của đại hội 13.
Hai là. Hơn nửa thế kỉ cai trị đất nước bằng bạo lực và lừa dối, bằng giáo dục nhồi sọ, ngu dân, nhà nước cộng sản đã tạo ra được loại người cuồng cộng sản, cuồng cách mạng, cuồng đảng, cuồng bác. Hạng người này được mạng xã hội gọi là bò đỏ. Đàn bò đỏ khá đông và điều đáng buồn là lứa tuổi nào cũng có. Điều này cho thấy giáo dục ngu dân và tuyên truyền nhồi sọ của nhà nước cộng sản khá thành công và giải thích vì sao nhà nước cộng sản đã thối nát đến như ngày nay mà vẫn tồn tại được.
Thời gian và cuộc sống đã chứng minh rành rành rằng lí thuyết cộng sản là sai lầm, thực tế cộng sản là tội ác mà vẫn có những người cuồng tín cộng sản thì chỉ là những người trì trệ, tối tăm, chưa tách ra khỏi bầy đàn, chưa có cá nhân thì đương nhiên cũng không thể có cá tính sáng tạo, mọi hành vi đều theo bầy đàn, theo chỉ đạo. Trì trệ, tối tăm nhưng cuồng đảng trong khi đảng cũng đang rất cần những người như vậy và nhiều người đã leo khá cao trên bậc thang công danh cộng sản. Đây là nguồn thứ hai khá dồi dào cho lò qui hoạch cán bộ cấp chiến lược.
Ba là. Hạng người không phải là hậu duệ để được ông bố, bà mẹ cõng vào chính trường, không có tài năng, trí tuệ để đua tranh quyền lực nhưng đầy tham vọng quyền lực. Hạng người này đủ tỉnh táo nhận ra tội ác đảng cộng sản gây ra với dân với nước và sự khốn cùng của nhà nước cộng sản ở buổi chiều muộn, chút ánh sáng yếu ớt cuối cùng của triều đại cộng sản sắp tắt lịm. Nhưng họ cũng đủ khôn ngoan để biết rằng dù đảng cộng sản cầm quyền đang chìm sâu vào thoái trào tiêu vong nhưng đảng cộng sản còn cầm quyền thì vẫn phải là đảng viên cộng sản mới hanh thông trên con đường công danh. Hãnh tiến và xôi thịt, họ phải vào đảng bằng được.
Chẳng vì lí tưởng Mác Lê, chẳng vì chủ nghĩa xã hội, họ vào đảng cộng sản cầm quyền chỉ chỉ để hát câu mê li nhất trong bài ca quốc tế cộng sản: “Bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình”. Đi chuyến tàu vét với đảng cầm quyền thì phải mau lẹ leo nhanh trên bậc thang đặc quyền đặc lợi cộng sản mà vinh thân phì gia. Đây là mạch ngầm âm thầm nhưng nóng bỏng, dữ dội, quyết liệt và đầy kịch tính của nguồn qui hoạch cán bộ cấp chiến lược.
Đúng như nhà báo lão làng Lê Phú Khải phát hiện, ba hạng người đó chỉ là cặn bã của cặn bã. Qui hoạch cán bộ cấp chiến lược từ con người của ba nguồn đó là qui hoạch thảm họa cho đất nước.
Đất nước chỉ giầu mạnh và người dân chỉ có hạnh phúc khi mỗi cá thể người dân được sống đúng mình, được thể hiện hết cá tính sáng tạo và người dân được thực sự làm chủ đất nước của mình. Nhà nước cộng sản mặc sức tham nhũng quyền lực của dân cũng mặc sức tham nhũng tài sản của nước. Đất nước tan hoang bởi sự xâu xé, vơ vét của đám quan chức cộng sản tham nhũng tài sản của nước. Lòng dân đau đớn tột cùng bởi đảng cộng sản cầm quyền tham nhũng quyền lực của dân.
Người dân Việt Nam dù là trí tuệ tinh hoa, dù là tài năng suất chúng tạo được cuộc sống giầu sang cũng không có hạnh phúc khi sống trên đất nước Việt Nam không có tự do, không có quyền con người. Vì vậy từ khi đảng cộng sản cầm quyền ở Việt Nam đã tạo ra dòng chảy xối xả, bất tận, dòng người Việt Nam bất hạnh bỏ nước ra đi.
Hàng trăm người chồng chất trên những con thuyền gỗ bé nhỏ, mỏng manh ồ ạt vượt biển những năm bảy mươi, tám mươi thế kỉ hai mươi. Đi công cán đối ngoại quốc gia, đi du lịch, đi xuất khẩu lao động rồi trốn ở lại nước ngoài sống chui lủi bất hợp pháp cũng chấp nhận để được rời bỏ kiếp sống hợp pháp nhưng phải làm nô lệ cộng sản. Không ồ ạt như dòng thuyền nhân vượt biên bất hợp pháp, dòng người đi công cán hợp pháp rồi trốn ở lại nước ngoài diễn ra âm thầm nhưng kéo dài suốt hơn nửa thế kỉ qua và còn tiếp diễn khi nhà nước cộng sản còn cai trị trên đất nước Việt Nam.
Cả những quan chức cấp cao trong triều đình cộng sản như Võ Kim Cự khi đương chức cũng đã có tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ, có nhà, có đất, có con cháu ở nước ngoài chuẩn bị sẵn cơ ngơi và điều kiện cho họ định cư ở nước ngoài khi họ rời quyền lực về làm dân. Cả quan chức nhà nước cộng sản cũng đã bỏ nước lưu vong ngay khi đang cai trị dân, cướp quyền dân.
Cướp quyền dân, mặc sức vơ vét, tàn phá đất nước, quan chức cộng sản dù có cuộc sống đế vương, sống trên đất nước mà họ vơ vét, tàn phá cũng không thể có hạnh phúc. Trả lại quyền dân. Trả lại quyền qui hoạch cán bộ các cấp cho dân, đất nước mới hết thảm họa, đất nước mới giầu mạnh, người dân Việt Nam mới có hạnh phúc được sống trên đất nước Việt Nam thân yêu của mình.
Phạm Đình Trọng

Aucun commentaire: