Con Đường Phải Đi * Mai Thanh Truyết

X
ây dng mt quc gia không phi ch cn to ra mt chánh ph vi ba ngành phân lp như Hành pháp - Lập pháp - Tư pháp với Cảnh sát để giữ trị an, Quân đội để giữ gìn an ninh bờ cõi v.v…Một quốc gia như vậy sẽ là một quốc gia không có “hồn nước”, “hồn dân tộc”. Điều nầy đã được chứng minh qua lịch sử cận đại. Hoa Kỳ nhân danh tự do, áp đặt và xây dựng “tiền chế” bao nhiêu chánh phủ cho nhiều quốc gia trên thế giới, nhưng rốt cuộc chỉ tạo ra thêm nhiều xáo trộn cho chính quốc gia mà Hoa Kỳ đã …tạo dựng!
 
Cũng giống như nước “Tàu” qua nhiều triều đại khác nhau suốt bốn ngàn năm qua đã cai trị Việt Nam trên 1.000 năm với việc trực tiếp cai trị, hoặc dựng lên một “ông vua” bù nhìn…Rốt cuộc vẫn không thể chiếm giữ vĩnh viễn được Việt Nam.
 
Và ngay chính người CSBV, trong suốt 75 năm qua ở Bắc Việt và 45 năm ở Nam Việt cũng đã cai trị đất nước và dân tộc Việt bằng sức mạnh, bằng đàn áp, bằng bóp nghẹt sức sống của người dân, xóa bỏ căn tính căn bản của tộc Việt là ‘gia đình’; vì vậy, họ thất bại và bị cả dân tộc ruồng bỏ, bất hợp tác. Có chăng, dân tộc hiện tại dưới cặp mắt của CSBV chì bao gồm Bộ Chính trị, Trung Ương đảng cùng năm triệu đảng viên của họ!
 
Từ những thất bại trong việc tạo dựng hay cai trị một quốc gia liệt kê trên cho chúng ta thấy rõ rằng:
 
Việc cai trị một dân tộc bằng sức mạnh, bằng vũ lực, đi ngược lại “bản sắc dân tộc, văn hóa dân tộc” của quốc gia bị cai trị, chắc chắn sẽ đi đến thất bại mà thôi!
Vì vậy:
Xây dựng một quốc gia không chỉ dừng lại ở các khái niệm trên, mà còn cần phải có tầm nhìn rộng hơn nữa. Việc cần phải lưu tâm là tổng hợp tất cả nét độc đáo của dân tộc sống chung trong quốc gia từ yếu tố cấu tạo ra gia đình và xã hội, bản sắc riêng của từng dân tộc, và cấu trúc văn hóa, ngôn ngữ, và lịch sử dân tộc. Đó là những yếu tố đặc thù, là căn tính của một dân tộc (national identity) tạo ra sự gắn kết mọi người dân và là những điều không thể bị áp đặt từ một quốc gia khác.
 
Trong trường hợp Việt Nam qua sự cai trị của người “Tàu” trong suốt chiều dài lịch sử, có một yếu tố lớn khác tác động đến việc kiến tạo căn tính quốc gia là “chứng lãng quên lịch sử” - “historical amnesia”. Sở dĩ, dân tộc Việt còn tồn tại cho đến ngày nay vì vẫn còn nhớ ‘hoài’ ngàn năm nô lệ từ một “tội ác lịch sử” – original crime do người “Tàu” gây nên, vì vậy mới tồn tại được!….
 
Chỉ còn con đường duy nhứt là tự chủ và độc lập dân tộc và trở về với căn tính dân tộc.
 
Muốn làm được vậy, cần phải:
- Chối bỏ tâm thức nô lệ Tàu đã in sâu trong trí não của người CS BV.
- Xóa đi tư tưởng và định kiến “khôn lõi” cho rằng người Mỹ rất dễ bị gạt.
 
Một khi vết tích của hai luồng tư tưởng trên được xóa sạch, người CSBV có thể từ đó nhận thức được “bản lai diện mục” của một dân tộc nhân hậu, ôn nhu trước mọi tình huống, cư xử với nhau với tình đồng loại, đồng chủng, không phân biệt “chỉ có sĩ phu Bắc Hà mới biết lý luận” như tuyên bố của NP Trọng.
Có được như vậy, con đường tự chủ và độc lập dân tộc sẽ hé mở báo hiệu một tương lai rực rỡ cho dân tộc Việt như dưới triều đại Đinh Lê Lý Trần.…..
 
Dân tôc Việt đã phải chịu quá nhiều tai ương hơn 75 năm ở miền Bắc và 45 năm ở miền Nam.
 
Đã đến lúc phải ngưng bàn tay vấy máu lại đi, hỡi người cộng sản Bắc Việt.
 
Nếu không, cảnh Trời tru, Đất diệt sẽ triệt hạ người cộng sản cuối cùng trên quê hương Việt Nam!
Chỉ còn con đường duy nhứt phải chọn là:” Việt Nam trong gọng kềm Tư bản – Xã hội cần phải vượt thoát, cần xóa bỏ chủ nghĩa xã hội theo định hướng kinh tế thị trường thành một chủ nghĩa dân tộc qua những nét văn hoá, phong tục đặc thù, và trở về với căn tính dân tộc nguyên thủy của con dân Việt tộc”.
* Mai Thanh Truyết
 
Trích:
“ Chỉ còn con đường duy nhứt phải chọn là: ” Việt Nam trong gọng kềm Tư bản - Xã hội cần phải vượt thoát, cần xóa bỏ chủ nghĩa xã hội theo định hướng kinh tế thị trường thành một chủ nghĩa dân tộc qua những nét văn hoá, phong tục đặc thù, và trở về với căn tính dân tộc nguyên thủy của con dân Việt tộc”.
 
Tôi gọi đó là CON ĐƯỜNG DÂN TỘC NHÂN BẢN
Trích:
“ Một nền dân chủ lâu đời, bén rễ hơn ba trăm năm qua của một cường quốc hàng đầu thế giới bỗng dưng trở thành nền “cộng hòa chuối” (banana republic) (1) qua cuộc bầu cử tổng thống 2020, với tố cáo gian lận, kiện tụng rồi trở thành bạo loạn sau đó, tưởng như chỉ có thể xảy ra ở một nước độc tài kém phát triển nào đó ở Nam Mỹ hay mãi tận châu Phi xa xôi. Tại sao lại có thể xảy ra những chuyện kỳ lạ như thế với một nền dân chủ được xem như mẫu mực để thế giới noi theo?
 
Điều gì biến nền dân chủ lâu đời này, dù trải qua những thách đố khắc nghiệt, nhiều lần tưởng chừng như gục ngã đã hiên ngang vươn dậy, tiếp tục đi tới rồi bỗng một sớm một chiều lại như thụt lùi đứng chung với hàng ngũ các quốc gia chậm tiến?
 
Đây là bài học vô giá đối với những người mong muốn dân chủ hoá Việt Nam và cho cả những đảng viên cộng sản thức tỉnh muốn quay về với dân tộc để cùng toàn dân thực hiện công cuộc dân chủ hoá đất nước trong ôn hoà bằng tình anh em...
 
Qua sự phát triển của lịch sử, người dân Mỹ hiện làm chủ đất nước một cách gián tiếp qua đại diện các chính đảng, tiếng nói của họ cũng phải thông qua các chính đảng mới tới các cơ quan quyền lực cao nhất, rất nhiều khi không được lắng nghe trọn vẹn, lại còn bị nạn tranh chấp quyền lực lẫn quyền lợi ảnh hưởng, người dân chưa thực sự nắm quyền, nhất là quyền quyết định lấy đời sống mình qua chính sách quốc gia chung.
 
Theo tôi, ta hãy học lại bài học của cha ông trong giai đoạn cường thịnh nhất dưới hai triều Lý, Trần. Hệ thống quyền lực được tổ chức thông qua một cơ chế tạm gọi là “đan quyền” giữa trung ương và địa phương, tương tự hệ thống liên bang Hoa Kỳ, có thể tóm gọn bằng cụm từ “trung ương tập quyền, địa phương phân quyền”. “Tập quyền” ở đây không có nghĩa dân chủ tập trung kiểu cộng sản, mà là những gì thuộc về toàn dân thì được tập trung quyết định ở trung ương cho nhanh gọn, nhưng với địa phương thì phân quyền qua câu ca dao phép vua thua lệ làng, bởi đời sống ở địa phương khác xa trung ương, phải do chính người dân địa phương quyết định mới hợp lý. Vì vậy mà phép vua cũng phải dừng lại trước cổng làng.….
 
Dân Việt là một giống dân có tinh thần tổng hợp cao độ vì từng là nơi mà các nền văn minh gặp gỡ, từ xa xưa (Hoa-Ấn) cho đến ngày nay (thêm phương Tây). Chúng ta cần phải gấp rút học lại bài học tổng hợp của cha ông, chấp nhận khác biệt, kết hợp với đạo thống Tiên Rồng và sử thống Việt (cơ chế đan quyền) vốn từng tạo nên một quốc gia hùng vĩ dưới trời Đông Á thời Đại Việt 1000 (Lý-Trần) tồn tại trong năm trăm năm.
 
Liệu cháu con có noi gương được cha ông để từ bỏ hận thù, mọi thành phần dân tộc cùng góp sức tạo ra một thời kỳ hoàng kim mới của “Đại Việt 2000” ngày nay, thay vì bị lôi cuốn vào thế tranh chấp thương đau, trải dài từ đối đầu tư bản-cộng sản của Chiến tranh Lạnh, sang thế đối đầu đảng phái Cộng Hoà-Dân Chủ của một nền dân chủ đang cần được tu chỉnh để tiến hoá cao hơn nữa?
( Tạ Dzu Danlambao - Bài học gì cho người Việt từ bầu cử tổng thống Hoa Kỳ? )
 
Theo tôi, ta hãy học lại bài học của cha ông trong giai đoạn cường thịnh nhất dưới hai triều Lý, Trần. Hệ thống quyền lực được tổ chức thông qua một cơ chế tạm gọi là “đan quyền” giữa trung ương và địa phương, tương tự hệ thống liên bang Hoa Kỳ, có thể tóm gọn bằng cụm từ “trung ương tập quyền, địa phương phân quyền”. “Tập quyền” ở đây không có nghĩa dân chủ tập trung kiểu cộng sản, mà là những gì thuộc về toàn dân thì được tập trung quyết định ở trung ương cho nhanh gọn, nhưng với địa phương thì phân quyền qua câu ca dao phép vua thua lệ làng, bởi đời sống ở địa phương khác xa trung ương, phải do chính người dân địa phương quyết định mới hợp lý. Vì vậy mà phép vua cũng phải dừng lại trước cổng làng."
 
Lũy Tre Làng Việt Nam
Thân tặng
Nhóm Đồng Tre Xanh
 
Nước Viêt ta từ ngày lập quốc
Lũy tre tiêu biểu thôn làng Việt Nam
Truyền thống ” Phép vua thu lệ làng “
Tinh thần tự trị thôn làng dân ta
” Luật vua dừng lại ngoài lũy tre làng “
Theo truyền thống ” cái đình ” làng ta
Đình là nơi kỳ hào, hương lý
Họp dân bàn việc làng, việc nước
Lũy tre làng biểu lộ ý chí
Bên trong tự phòng, tự quản
Bên ngoài chống xâm lăng
Kể từ ngày hồ tinh cọng sản cướp nước
Dựng lên nền vô sản chính chuyên
Truyền thống tự trị thôn làng lạc mất tiêu
Ngày nay nơi hải ngoại lưu ly
Tuổi trẻ nước Việt nung nấu truyền thống
Dựng lại Lũy tre làng Việt Nam
Mong cho Đồng Tre Xanh mau phát triển
Gây hứng khởi cho tuổi trẻ trong nước
Kết hợp Đồng Tre Xanh thành Lũy tre làng
Bên trong triệt hạ nội gian cọng sản
Bên ngoài chống tàu xâm lăng
Chúc cho tuổi trẻ nước Việt
Nòi giống hùng cường Lạc Long
Kiên trì ” Chân cứng, đá mềm “
Đoàn kết dựng lại Quê Nhà Tiên Long."
 
Ước mơ Nước Việt Khiêm hòa - Nhân ái
Tôi có một Ước mơ
Mai sau dứt họa Đêm trường cọng sản
Toàn dân Việt xây dựng lại Quê Mẹ Việt Nam
Trên NỀN TẢNG TRUYỀN THỐNG
DÂN TỘC - NHÂN BẢN - KHAI PHÓNG
Mang BẢN SẮC NHÂN NGHĨA GIỐNG NÒI LẠC LONG
 
Giao thừa trên đất Mỹ, không hương trầm hoa quả, nhớ về quê mẹ ngày xưa. Ngày xưa, tình làng nghĩa xóm ấm êm, ngày nay không còn nữa. Đạo lý, cương thường lạc mất tiêu. Chỉ biết tranh giành, chụp giựt cầu sống!
 
Nhớ tiếc về hai nền Việt Nam Cộng Hòa non trẻ hăm hở thực thi dân chủ hướng về một thể chế mang bản sắc Dân tộc.
 
Lời mở đầu Hiến Pháp Đệ nhất VNCH lẫm liệt viết: " Tin tưởng ở tương lai huy hoàng bất diệt của Quốc gia và Dân tộc Việt Nam mà lịch sử tranh đấu oai hùng của tổ tiên và ý chí quật cường của toàn dân đảm bảo;
 
Tin tưởng ở sự trường tồn của nền văn minh Việt Nam, căn cứ trên nền tảng duy linh mà toàn dân đều có nhiệm vụ phát huy;
 
Tin tưởng ở giá trị siêu việt của con người mà sự phát triển tự do, điều hòa và đầy đủ trong cương vị cá nhân cũng như trong đời sống tập thể phải là mục đích của mọi hoạt động Quốc gia;"
 
Đây là nét bản sắc dân tộc: Việt có nghĩa là vượt. Vượt lên trên là siêu việt. Mục đích của mọi hoạt động Quốc gia phải là hoàn thiện tính siêu việt của giống nòi Lạc Việt.
 
Những ngày cận tháng tư đen tối, khi giặc cọng áp sát chân thành, hàng môn đệ Quốc gia Hành chánh còn tụ họp nhau luận bàn về " Pháp trị hay Đức trị? " - " Phụ mẫu chi dân hay Dân chi phụ mẫu?"
 
Hồi đó, gã chức việc trẻ còn bận chạy đôn chạy đáo, vừa lo việc an ninh vừa lo nuôi ăn trên hai vạn đồng bào nơi " Trung tâm Khẩn hoang - Lập Ấp " Thái Thiện, một vùng đât cheo leo giáp ranh hai tinh Biên Hòa - Bà Rịa nên không về dự được.
 
Ví như mà gã chức việc gốc nhà quê xứ Thủ mà về dự được thì chỉ xin vắn tắt dôi lời:
- Pháp trị thi nghiêm ngặt, gò bó.
- Đức trị thì cao xa, miên viễn.
 
Chi bắng ta chọn giải pháp trung dung:
NHÂN TRỊ có Lý có Tình.
 
Lấy con người làm trung tâm bản vị:
Đầu đội Trời - Chân đạp Đất
" Đất nứt Ta ra Trời chuyển động
Ta thay Trời vỡ Đất rộng mênh mong
Trời - Đất - Ta đầy đủ Hóa công "
Đó là theo đạo lý Tam Tài - Trần Cao Vân
 
Còn như theo đạo lý Tề gia - Trị quốc
Ức Trai Nguyễn Trãi thì:
- Trong Tề Gia, thực thi nhân đức:
"Thấy người hoạn nạn thì thương,
Thấy người tàn tật lại càng trông nom,
Thấy người già yếu ốm mòn,
Thuốc thang cứu giúp, cháo cơm đỡ đần.
Trời nào phụ kẻ có nhân,
Người mà có đức, muôn phần vinh hoa.
( Nguyễn Trãi gia huấn )
 
- Trong Trị Quốc, thực thi Nhân Nghĩa:
" Đem Đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy Chí Nhân mà thay cường bạo "
( Bình Ngô Đại Cáo )
 
Đó là nói theo từ chương hoa mỹ.
Còn như nói theo kiểu bình dân
như lời mẹ dạy:
Mẹ tôi là thôn nữ
Chữ nghĩa không bao nhiêu
Chỉ dạy con hai điều:
Một là không được dối trá
Hai là " Sống cho có Nghĩa có Nhân "
Nhân là tình thương ở trong lòng
Nghĩa là Lẽ phải ở đời
Đem tình thương ở trong lòng
Ra đối đãi với người cho phải lẽ
Đó là thực thi nhân nghĩa:
Người với người đối đãi nhau
Bằng Tình thương và Lẽ phải
Xử sự có Lý có Tình
Tình làng - Nghĩa xóm ấm êm
Pháp luật có đó mà không dùng tới
Có pháp luật mà cũng như không
Xã hội Việt tộc sống chan hòa THONG DONG
Thong dong còn hay hơn Tự do
Vì không bị Pháp Luật gò bó.
 
Đó là giấc mơ thực thi đạo lý Nhân - Nghĩa của gã chức việc trẻ Việt Nam Cộng Hòa mà vì ách xâm lăng bạo ngược của hồ tinh bác cụ mà nửa đường đứt gánh!
 
Còn như ngày nay, giữa lúc chế độ sói lang việt cọng vô pháp vô thiên:
- Bên trong " Tự Thực Dân " áp bức bốc lột người dân " còn cái lai quần cũng ăn " ( chữ của phó chủ tịt cuốc huôi vẹm )
 
- Bên ngoài " hán ngụy " nhắm mắt để cho chệt khựa thực thi sách lược " Tàm thực " gặm nhắm biển đảo, đất đai, phá hoại văn hóa, ngôn ngữ, biến nước Việt thành đất phụ dung, đồng hóa dân Việt.
 
Trước họa mất nước, diệt tộc nhản tiền, những ai còn chút lòng thao thức vì vận nước, hãy mạnh dạn kêu lên tiếng báo nguy, hô hào, cổ võ cuộc vận động cách mạng giải trừ chế độ phản nước, hại dân việt cọng để mở đường cho công cuộc phục hồi đạo lý dân tộc, tái thiết xã hội Việt vươn lên giá trị siêu việt của giống nòi Lạc Việt.
Tha thiết ước mong một mùa Xuân mới trên Đất Việt mến yêu.

* Nguyễn Nhơn

Aucun commentaire: