* * *
Lisez, c'est beau!
"Je ne changerai jamais mes amis fantastiques, ma douce vie
d'aujourd'hui, ma famille bien-aimée pour des cheveux moins gris ou un ventre
plus plat”.
En vieillissant, je suis plus amical et moins critique envers moi-même. Je
suis devenu mon ami ...
Je ne me blâme plus d'avoir mangé des biscuits supplémentaires, de ne pas
avoir fait le lit ou d'avoir acheté quelque chose de stupide dont je n'avais
pas besoin.
Je m'accorde le droit d'être désordonné, d'être extravagant.
* * *
J'ai vu beaucoup de chers amis quitter ce monde trop tôt, avant de
connaître la grande liberté de vieillissement, alors:
· Qui m'en voudra si je décide de lire ou de jouer sur mon ordinateur
jusqu'à quatre heures du matin et de dormir jusqu'à mid?
· Qui me fera plaisir de rester au lit ou devant la télé aussi longtemps
que je le souhaite?
· Qui me reprochera de danser avec ces merveilleux tubes des années 70 et
80 et en même temps de pleurer pour un amour perdu?
Si je veux, je marcherai le long de la plage en short trop allongé sur un
corps alourdi, en décomposition et plongerai dans les vagues avec abandon,
malgré le regard pénalisant des autres, plus jeunes... Ils vieilliront
également.
Je sais que parfois ma mémoire me lâche, mais il y a des choses dans la vie
qui devraient aussi être oubliées. Je me souviens des choses importantes, c'est
l'essentiel!
Bien sûr, au fil des ans, mon cœur s'est brisé mais les douleurs donnent
force, compréhension et compassion. Un cœur qui n'a jamais souffert est
immaculé et stérile et ne connaîtra jamais la joie d'être imparfait.
J'ai la chance d'avoir vécu assez longtemps pour avoir mes cheveux gris,
mes peines et mon rire juvénile gravés à jamais dans les sillons profonds de
mon visage.
Beaucoup n'ont jamais ri, beaucoup sont morts avant que leurs cheveux ne deviennent
argentés. En vieillissant, il est plus facile d'être positif.
Vous vous souciez moins de ce que les autres pensent.
Je ne me remets plus en question.
J'ai gagné le droit de faire des erreurs. Donc, pour répondre à votre
question, j'accepte d'être vieux, j'aime mieux la personne que je suis devenue.
Je ne vivrai pas éternellement, mais tant que je serai encore là, je ne
perdrai pas de temps à regretter ce qui a pu être ou à s'inquiéter de ce qui
sera.
Et si je le veux, je mangerai un dessert tous les jours.
Que notre amitié ne soit jamais séparée, car elle vient du cœur!
Envoyez-le à au moins 7 personnes de plus de 60 ans et vous verrez ce qui
se passe à l'écran. Vous rirez.
Mời Bạn đọc đi, cho Đời nó đẹp!!!
“Tôi sẽ không bao giờ thay đổi những người bạn tuyệt, cho cuộc sống ngọt
ngào của tôi ngày hôm nay, cho gia đình thân yêu của tôi để …tóc bớt bạc hoặc bụng
phẳng hơn”.
Khi tôi lớn hơn, tôi thân thiện với tha nhân hơn và ít chỉ trích bản thân hơn.
Tôi đã trở thành bạn của chính tôi ...
Tôi không còn đổ lỗi cho bản thân vì đã ăn thêm bánh quy, không dọn dẹp giường,
hay mua thứ gì đó ngu ngốc mà tôi không cần.
Tôi “tự” cho phép mình có quyền bừa bộn, “không hợp lý” .
* * *
Tôi đã thấy nhiều người bạn thân yêu rời khỏi thế giới này quá sớm, trước
khi trải qua sự tự do tuyệt vời của tuổi già, vì vậy:
• Ai sẽ trách tôi nếu tôi quyết định đọc hoặc la cà… trên máy tính đến bốn
giờ sáng và ngủ đến giữa trưa?
• Ai sẽ làm cho tôi hạnh phúc khi nằm trên giường hoặc xem TV bao lâu cũng
được?
• Ai sẽ trách tôi khi nhảy với những bài hát tuyệt vời của thập niên 70, 80
và đồng thời khóc vì một tình yêu đã mất?
Nếu muốn, tôi sẽ đi dọc bãi biển trong chiếc quần đùi dài quá gối với tấm
thân nặng trĩu, đang phân hủy và chuồi xuống sóng với sự thờ ơ của tha nhân, bất
chấp ánh mắt trừng phạt của người khác, trẻ hơn ... Và, họ “thế nào”…cũng sẽ
già đi.
Tôi biết rằng đôi khi trí nhớ của tôi không làm tôi nhớ, nhưng có những điều
trong cuộc sống cũng cần nên quên. Tôi nhớ những điều quan trọng, đó là điều
chính yếu!
Tất nhiên, trong những năm qua, nhiều khi trái tim tôi đã vỡ tan, nhưng những
nỗi đau đó đã mang lại sức mạnh, sự thấu hiểu và lòng trắc ẩn cho thân tôi. Một
trái tim chưa bao giờ đau khổ là “một tái tim không tì vết và vô trùng” và sẽ
không bao giờ biết niềm vui khi của sự bất toàn (Wabi-sabi – Một triết lý bất
toàn của Nhựt).
Tôi may mắn đã sống đủ lâu để mái tóc bạc phơ, nỗi đau và tiếng cười tuổi
trẻ của tôi khắc sâu mãi trong những nếp nhăn hằn sâu trên gương mặt.
Nhiều người không bao giờ cười, nhiều người chết trước khi tóc họ bạc.
Khi Bà Con già đi, Bà Con sẽ dễ lạc quan hơn.
Bà Con sẽ ít quan tâm đến những gì người khác nghĩ.
Tôi không còn tự hỏi mình nữa.
Tôi đã giành được quyền mắc phạm sai lầm.
Vì vậy, để trả lời câu hỏi của
bạn, tôi chấp nhận già đi, tôi thích con người tôi đã trở nên như hôm nay!
Tôi sẽ không sống mãi mãi, nhưng miễn là tôi vẫn còn ở đây, nhưng tôi sẽ
không lãng phí thời gian để hối tiếc về những gì có thể đã có hoặc lo lắng về
những gì sẽ xảy ra.
Và nếu tôi muốn, tôi sẽ ăn tráng miệng mỗi ngày.
Cầu mong tình bạn của chúng ta không bao giờ bị chia ly, vì nó xuất phát từ
trái tim!
Gửi những lời nêu trên cho ít nhất 7 người trên 60 tuổi và bạn sẽ thấy những
gì xảy ra trên màn hình (FB). Bạn sẽ cười.
* Mai Thanh Truyết.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire