Mùa Xuân Đinh
Mùi năm 1967.
Lúc bấy giờ, Tôi vừa là sinh viên của Trường Đại Học Khoa
Học Sài Gòn, vừa là Giáo Sư Dạy Giờ cho các
trường trung học tư thục và bán công trong phạm vi tỉnh lỵ Bình Dương, quê hương của Tôi và một số trường trung học
tư thục ở Sài Gòn và Gia Định.
Theo thông lệ, trước ngày đưa Ông Táo về Trời,
Tôi đã về quê Bến Cát, Bình Dương để chuẩn bị đón Tết cùng gia đình.
Nhưng năm nay, Tôi quyết định ỏ lại Sài Gòn ăn Tết cùng gia đình của một người bạn, vì mấy cô em gái của người bạn nầy có cho Tôi
biết: " Tết năm nay trong gia đình họ
sẽ có một người con gái trẻ, đẹp từ
Pháp về thăm và cùng đón Xuân với gia đình và họ sẽ giới thiệu cho Tôi
được làm quen".
Sự quyết định ở lại Sài Gòn ăn Tết của Tôi đã
làm cho cha mẹ và các anh chị em trong gia đình của Tôi đã tỏ ra phiền giận Tôi
rất nhiều.
Phần Tôi, mặc dù chưa biết mặt "Người Đẹp" mà Tôi sẽ hân hạnh
được quen, nhưng trong lòng của
Tôi như cứ bồn chồn, đứng ngồi không yên và lúc nào cũng lo lắng chờ đợi....
Thế rồi việc gì sẽ đến
cũng phải đến..... Tôi đã gặp một người con gái Bắc trẻ đẹp, duyên dáng, vui
vẻ, nho nhỏ xinh xinh, nhất là giọng nói Bắc của "Hà Nội Ba Mươi Sáu Phố Phường, của Hồ Hoàn Kiếm, của Ngàn Năm Văn
Hiến" đã làm cho Tôi chất ngất say mê ngay sau khi vừa mới gặp mặt.....
Là một người thanh niên
với 24 tuổi đời, Tôi đã từng gặp và quen với với những "Bông Hoa Biết Nói" thuộc mọi lứa tuổi, thuộc mọi thành
phần khác nhau trong xã hội, và khi đứng trước những bông hoa biết nói nầy, Tôi
đã luôn luôn tỏ ra bình tỉnh, hùng dũng và đầy tự tin.... Thế mà ngày hôm nay,
khi đứng trước người con gái Bắc trẻ đẹp nầy, Tôi lại bị một nhát búa tình cảm
vô hình quá nặng đập vào đầu khiến cho Tôi cứ bám sát theo Nàng như một sợi dây
chặt không đứt, bứt không rời, càng ngày càng nhiều gút mắc..... và trong đầu
cứ luôn luôn mơ ước: "Nàng sẽ là một
người Bạn thân ái, một người Tình đễ thương và là một người Vợ dịu hiền sau
nầy"… Người con gái Bắc trẻ đẹp từ Paris về Việt Nam để dạy Pháp Ngữ
cho các trường trung học Pháp tại Sài Gòn do sự giới thiệu của Trung Tâm Văn
Hóa Pháp tại Việt Nam, do đó Nàng sẽ lưu lại Việt Nam lâu dài..... Đối với Tôi,
đó là một dịp may, một hạnh phúc và sung sướng trong đời.
Vì biết Tôi có nhiều cảm
mến đặc biệt đối với người con gái Bắc trẻ đẹp nầy cho nên mấy cô em gái và
nhất là anh bạn thân của Tôi vẽ ra khá nhiều mục cho chương trình Du Xuân để
Tôi có dịp làm quen và làm vui lòng Người Đẹp.
Sáng sớm ngày Mùng 4 Tết,
trong lúc Tôi và Tôn Thất Đức tên của
anh bạn thân của Tôi) ngồi uống trà ở phòng khách, Đức với một vẻ mặt thật
trang trọng nói với Tôi: " Phong
nầy, hôm nay là ngày Tốt, chúng mình nên có một chuyến xuất hành Du Xuân đầu
năm với Người Đẹp, Tao muốn Mầy phải là Đầu Tàu để có dịp lót đường và đánh
bóng con người của Mầy trước mặt của Người Đẹp. Mầy là một thằng bạn xưa nay
mang tiếng hào hoa, chịu chơi và chịu chi.... Tao thích Mầy ở điểm đó và hôm
nay Tao xin đề nghị với Mầy một cuộc đi chơi ở Sài Gòn trước khi Mầy về quê Bến
Cát, Bình Dương, Mầy có đồng ý không? ".
Riêng phần Tôi, lúc nào
cũng muốn có nhiều dịp bên cạnh Người Đẹp nên không ngần ngại gì cả mà trả lời
ngay với Đức: " Được, được, hôm nay
Tao xin đài thọ tất cả theo chương trình miễn sao có Người Đẹp cùng đi chơi với
tụi mình cho vui..."
Ra vẻ hớn hở Đức nói ngay
với Tôi: " Đương nhiên, đương nhiên
là phải có Người Đẹp....chuyện đó có mấy đứa em gái của Tao lo rồi, mầy khỏi
lo....Nầy nhé, theo chương trình, sáng nay chúng mình sẽ đi ăn sáng bằng món
Bún Bò Huế ở quán ăn hiệu Đông Ba trong Cư Xá Lữ Gia gần Trường Đua Phú Thọ.
Giá bán ở đây tương đối mắc, nhưng thức ăn ngon và khung cảnh đẹp, ngồi ở đây,
Người Đẹp sẽ có cảm tưởng như đang ngồi ăn ở xứ Huế. Nếu như Người Đẹp có thắc
mắc muốn tìm hiểu gì về xứ Huế thì sẽ có Tao thuyết trình....." Sau
đó, chúng mình đưa Người Đẹp vào dạo chơi ở Sở Thú và Thảo Cầm Viên. Tại đây,
Mầy nên nhớ rằng khi đi ngang qua các vườn hoa thì phải mời Người Đẹp cùng chụp
ảnh cả bọn để làm kỷ niệm Đầu Xuân....khi đi ngang qua các hồ cá, chuồng cọp,
chuồng gấu thì Mầy nên mua những thức ăn để Người Đẹp vui tay liệng cho thú ăn.
Hành động nầy tuy nhỏ nhưng để chứng tỏ cho Người Đẹp thấy rằng Mầy là một
người biết sống, chu đáo, lịch lãm, hào hoa và nhân ái..... Đến trưa thì mình
sẽ mời Người Đẹp đi ăn trưa và phải đi ăn Cơm Tây. Muốn có một bữa Cơm Tây đúng
nghĩa là chúng mình phải đến Nhà Hàng Brodard ở đường Tự Do....Sau khi ở
Brodard ra, chúng mình sẽ làm một vòng ở Passage Eden và Cristal Palace.... tại
đây, Mầy đừng quên mua tặng Người Đẹp một vài món quà nhỏ như một lọ dầu thơm,
một vài xấp vải để may áo dài Việt Nam.... Sau đó, kéo nhau vào ăn kem ở Pôle
Nord trước khi qua Rex mua vé vào xem một phim ngắn tình cảm cho nhẹ người và
thoải mái. Khi chúng mình ở Rex ra thì trời cũng đã về chiều, lúc nầy, không có
gì thích thú bằng cùng kéo nhau lên Tân Định thưởng thức món Bánh Cuốn Thanh
Trì....Rồi thì chúng mình lại trở ra trung tâm Sài Gòn....dạo phố Lê Lợi, Hàm
Nghi, Nguyễn Huệ và đến hóng mát ở Bến Bạch Đằng. Màn đêm bắt đầu buông xuống,
kéo nhau về Chợ Cũ để ăn Hủ Tiếu Mỹ Tho ở quán Thanh Xuân đường Tôn Thất Hiệp
trước khi cùng đến Phòng Trà Đêm Màu Hồng để thưởng thức giọng hát của Thái
Thanh và Ban Nhạc Thăng Long....Gần nửa đêm, chúng mình sẽ vào Chợ Lớn và mời
Người Đẹp một bữa ăn khuya mang sắc thái Trung Hoa ở đại tửu lầu Soái Kình
Lâm.... và cuộc đi chơi coi như được chấm dứt sau bữa ăn nầy.... Ngày mai, Mầy
có thể an tâm về quê với gia đình và sẽ gặp lại Người Đẹp dài dài sau Tết.
"Chương trình Du Xuân Đầu Năm của chúng tôi gồm
có Người Đẹp, Tôi, Tôn Thất Đức và 3 cô em gái của Đức đã được diễn ra đúng như
kế hoạch của Đức và các cơ em gái đề nghị và ngày hôm sau... " Tôi còn đúng một
số tiền nhỏ cho chiếc bình xăng của chiếc xe Lambretta Twist 175 để trở về quê
thăm gia đình. Sau Tết, Tôi trở lại Sài Gòn và gặp lại Người Đẹp và Nhóm Bạn
Thân Ái.
Sau một thời gian quen
nhau, chúng tôi trở thành một Đôi Bạn Thân Thiết. Đối với Tôi, Người Đẹp tỏ ra
luôn luôn thông cảm, không đòi hỏi điều gì và chỉ mong ở Tôi một tình cảm chân
thật dành cho Nàng.
Còn đối với anh bạn thân
tên Tôn Thất Đức và 3 cô em gái từ lớn đến nhỏ mang các tên Tôn Nữ Vọng Cảnh,
Tôn Nữ Kim Long và Tôn Nữ Thiên Hương thì Tôi hoàn toàn không thoát ra khỏi quỹ
đạo " Du Ngoạn Tập Thể "
của họ có kèm theo Người Đẹp về từ Pháp Quốc..... Họ luôn luôn tự cho rằng họ
là những kẻ có công giúp cho Tôi quen được với Người Đẹp và bây giờ họ có quyền
thừa hưởng những đãi ngộ mà Tôi có bổn phận phải dành cho họ.
Thú thật Tôi không bao giờ
quên ơn họ và sẵn sàng trả ơn cho họ mỗi khi họ yêu cầu.
Tôi là một người xưa nay
có tiếng là " thường hay chìu bạn và
rất lịch sự với Phái Đẹp " , cho nên những số tiền có được do công lao
dạy học của mình, những khoản tiền phụ cấp hàng tháng của cha mẹ dành cho, kèm
theo những số tiền vay mượn của các anh chị em trong gia đình, vay mượn của bạn
bè, đồng nghiệp.... đã lần lượt đổ vào các tiệm cà phê, kem như Pôle Nord, Mai
Hương... những nhà hàng như Kim Sơn, Thanh Thế, Brodard, Givral, Mai Lan Đình, Arc
En Ciel...những quán ăn nem, bì ở Thủ Đức, Lái Thiêu... những nhà hàng sang
trọng ở Vũng Tàu bên cạnh sóng biển nhấp nhô cùng Người Đẹp và Nhóm Bạn Thân Ái
của Tôi.
Thành thật công bằng mà nói, trong thời gian
nầy, về mặt đối ngoại, Tôi là một thanh niên hào hoa phong nhã, thường xuyên có
mặt tại các nơi sang trọng của Sài Gòn, Hòn Ngọc Viễn Đông. Tôi cảm thấy hãnh
diện và hạnh phúc sung sướng bên cạnh Người Đẹp và ồn ào vui cười bên cạnh Nhóm
Bạn Thân Ái tại các nơi phồn hoa đô hội nầy....
Thế nhưng, về mặt đối nội,
Tôi là đứa con xin tiền cha mẹ nhiều nhất trong gia đình.... Tôi đã tìm mọi lý
do khác nhau để nói dối với cha mẹ để xin thêm tiền… nào là xe bị hư, nào là
phải mua thêm thuốc bổ máu, bổ óc, sách vỡ... Tôi có cái may mắn là đứa con học
giỏi nhất nhà so với tất cả các anh chị em trong gia đình… cho nên có phần được
cha mẹ thương chìêu hơn và cho Tôi thêm tiền mỗi lần Tôi xin mà không một chút
đắn đo suy nghĩ.... Đối với các anh chị em ruột thịt trong gia đình thì Tôi là "Con Nợ" của tất cả mọi
người... và những số tiền mà Tôi vay mượn của họ thì cuối cùng đều được "Cho Luôn", vì họ biết một
cách chắc chắn là Tôi không thể nào có khả năng trả được.
Còn đối với tất cả bạn bè
thân thiết và đồng nghiệp, ngoại trừ Tôn Thất Đức và 3 cô em gái của anh ta...
đa số những người nầy thì người nào cũng được Tôi hân hạnh đến gõ cửa nhà mà
vay tiền.... Tôi cũng có thêm được cái may mắn là được cảm tình và sự quý mến
của bạn bè, đồng nghiệp... cho nên luôn luôn được họ sẵn sàng cho vay mượn tiền
bạc mà việc hoàn trả thì không có thời gian quy định rõ rệt lúc nào...
Tôi là một người từ xưa
đến nay chưa bao giờ tin ở bói toán và số mệnh, thế mà từ khi quen được với
Ngưới Đẹp, mỗi lần cầm tờ báo lên xem là Tôi tìm ngay phần Tử Vi để xem Con
Giáp của mình ra sao?
Ông chiêm tinh gia Huỳnh
Liên đã nói về phần Tử Vi của Tôi như sau: "Tôi
tuổi Quý Mùi...theo Nam Nhâm Nữ Quý... cho nên Tôi thường bị hao tài tốn của… nhưng
của sẽ thay người vì bổn mạng Xấu... nhưng mai hậu sẽ Tốt, sẽ cưới được Người
Vợ như Ý Muốn, có đầy đủ các đức tính Công, Dung, Ngôn, Hạnh và rất mực Thủy
Chung ".
Lời nói của ông chiêm tinh
gia Huỳnh Liên luôn luôn ám ảnh Tôi, đã làm cho Tôi có nhiều nghị lực, can đảm
để tiếp tục đi chơi với Người Đẹp và Nhóm Bạn Thân Ái... Mỗi lần lái xe vào
trạm xăng để đổ xăng ( có Người Đẹp ngồi ở phía sau ), mỗi lần chen lấn sắp
hàng để mua vé xem hát, mỗi lần gọi bồi bàn đến tính tiền ở các quán ăn, nhà
hàng... Tôi luôn luôn nghĩ đến lời nói của ông chiêm tinh gia Huỳnh Liên là
lòng mình cảm thấy hạnh phúc sung sướng lạ thường.....
Rồi thời gian trôi qua,
người con gái Bắc trẻ đẹp về từ Pháp đã trở thành một người bạn thân mến....
rồi một người tình dễ thương của Tôi.... và tình cảm của cặp đôi chúng tôi đối
với người bạn thân mang tên Tôn Thất Đức cùng 3 cô em gái của Đức ngày càng
thân thiết gắn bó hơn lên.....
Mùa Xuân Mậu Thân năm
1968.
Lúc bấy giờ Tôi đã bị động
viên vào quân đội và đang học ở quân trường Thủ Đức. Vì tình hình chiến sự nặng
nề xảy ra khắp nơi trên lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa, cho nên Tôi đã không gặp
được Người Đẹp và Nhóm Bạn Thân Ái.
Ngày 1 tháng 12 năm 1968,
tức khoản hơn một tháng trước mùa Xuân Kỷ Dậu 1969, một Đám Cưới chính thức
được diễn ra tại nhà hàng Olympia ở đại lộ Lê Lợi, Sài Gòn giữa Tôi và người
con gái Bắc trẻ đẹp mà Tôi đã hân hạnh quen vào Mùa Xuân Đinh Mùi năm 1967.
Niềm mơ ước của Tôi đã trở thành sự thật. Tôi thầm cám ơn và ngưỡng mộ ông
chiêm tinh gia Huỳnh Liên tài giỏi có một không hai trên cõi đời nầy.
Thế nhưng, trong ngày vui
trọng đại nầy của chúng tôi lại thiếu vắng Tôn Thất Đức và Tôn Nữ Vọng Cảnh vì
hai người đang du học ở Hoa Kỳ.
Và những mùa xuân kế tiếp
thì vợ chồng chúng tôi cũng không gặp lại được đầy đủ những người của Nhóm Bạn
Thân Ái, nếu có người nầy thì lại thiếu vắng người kia vì nhiều lý do khác
nhau.
Mùa Xuân Tân Mùi năm 1991.
Tức là 24 năm sau, tại
Ba-Lê, Kinh Thành Ánh Sáng, vợ chồng chúng tôi đã vui mừng, hạnh phúc và hân
hạnh đón tiếp đầy đủ tất cả mọi người của Nhóm Bạn Thân Ái: Tôn Thất Đức cùng
vợ và Tôn Nữ Vọng Cảnh cùng chồng đến từ Hoa Kỳ... Tôn Nữ Kim Long cùng chồng
đến từ Canada... Tôn Nữ Thiên Hương cùng chồng và 2 con đến từ thành phố Lyon (
Pháp Quốc ).
Chúng tôi vui mừng gặp lại
nhau, nhưng niềm vui không được trọn vẹn trên nét mặt của mọi người. Tất cả
không ai nói ra, nhưng riêng Tôi, Tôi nghĩ rằng: " chúng tôi đang có cùng một tâm trạng, đang cùng mang một nổi
buồn thầm kín trong lòng là nhớ về Sài Gòn và thương nhớ Quê Hương Việt Nam với
bao Kỷ Niệm Thật Đẹp của những năm tháng xưa đã qua thuở nào....".
Rồi từ đó, cứ mỗi độ Xuân
về, chúng tôi gửi cho nhau những tấm thiệp chúc Xuân, gọi điện thoai cho nhau,
nhắc lại những kỷ niệm của Sài Gòn năm xưa...
Mùa Xuân Quý Mùi năm 2003.
Tại Toronto (Canada), gia
đình Tôn Nữ Kim Long đã tiếp đón đầy đủ chúng tôi sau 36 năm kể từ ngày gặp
nhau đầu tiên của vợ chồng chúng tôi ở Sài Gòn… mặc dù tuổi đời đã chồng chất
nhưng niềm vui vẫn còn... vẫn còn dù không trọn vẹn...
Rồi mỗi độ Xuân về... lại
tiếp tục gọi cho nhau... chúc mừng nhau và nhắc lại những kỷ niệm xưa năm
nào...
Mùa Xuân Ất Mùi năm 2015,
tức 48 năm sau của cuộc gặp gỡ định mệnh mà chúng tôi đã trở thành vợ chồng...
tại thành phố New-York ( Hoa Kỳ ), vợ chồng Tôn Thất Đức và vợ chồng Tôn Nữ
Vọng Cảnh đã tiếp đón đầy đủ chúng tôi... rồi lại vui mừng và tiếp tục vui
mừng... Lần nầy, Tôn Nữ Thiên Hương đề nghị : " Năm 2018 sắp tới sẽ kỷ niệm 50 năm đám cưới của anh chị Phong,
vợ chồng tụi em sẽ tình nguyện tổ chức cho anh chị tại Lyon, em yêu cầu mọi
người phải có mặt... vì đó là LỄ CƯỚI VÀNG...Mọi người đều vui cười và đồng ý..".
Nhưng rồi những tin buồn
lại liên tiếp xảy ra: Tháng 2 năm 2016, Tôn Thất Đức qua đời vì tai nạn
xe...tháng 6 năm 2016, chồng của Tôn Nữ Vọng Cảnh qua đời vì chứng bệnh Ung Thư
Gan...Tháng 1 năm 2017, Tôn Nữ Thiên Hương qua đời vì Bệnh Tim và tiếp theo
tháng 8 năm 2017 chồng của Tôn Nữ Kim Long qua đời vì bị Đột Quỵ...
Với những nỗi buồn liên tiếp xảy ra như vậy...Năm 2018,
chúng tôi không có tổ chức Kỷ Niệm 50 năm ngày Thành Hôn Lễ Vàng.
Và ngày 1 tháng 12 năm
2019, chúng tôi tổ chức cùng các con và các cháu KỶ NIỆM 51 NĂM ngày THÀNH
HÔN... thật đơn giản và để tưởng nhớ đến những người bạn của Nhóm Bạn Thân Ái
đã qua đời...Xin mãi mãi nhớ thương các bạn...
Ba-Lê, những
ngày của cuối tháng 12 năm 2019
* Huy
Phong
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire